Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2010

Lời nói không là dao, mà cắt lòng đau nhói. Lời nói không là khói, mà mắt lại cay cay. Lời nói không là mây, mà đưa ta xa mãi. Sao không ngồi nghĩ lại, nói với nhau nhẹ nhàng.

Hoa Cườm Thảo

Năm chị vào lớp 12 , trường bắt đầu tuyển nam sinh vào lớp 10 . Thế là không còn trường Nữ trung học như bao nhiêu năm qua nữa ... Các bà chị lớp 11 , 12 nhìn mấy ông em lớp 10 bở ngở vào trường với sự lạ lùng và thích thú . Tuy chỉ xem chúng là đàn em nhưng hình như các chị cũng đâm ra điệu đàng , làm dáng và cách ăn nói cũng nhỏ nhẹ , ý tứ hơn .
Buổi sáng , chị thường đi bộ đến trường . Chị thích nhìn mọi người trên đường đi với bao dáng vẽ ; người tất bật , kẻ từ tốn , khoan thai..., mặc kệ dòng xe  xuôi ngược .
_ Chị lên xe đi , em chở chị đến trường luôn !
À , cậu nhóc chung tiểu đội Trật tự Học Đường đây mà ! Chị thích thú lên xe mà vẫn chưa hết ngạc nhiên ! Nhóc tên Khoa , khá đẹp trai dù hơi đen và cao hơn bà chị này cả cái đầu . Rồi sáng hôm sau , hôm sau nữa .... , Khoa luôn dừng xe khi thấy chị đi trên đường .
_ Chị đừng đi trước nữa , cứ đứng chờ em ở cây cườm thảo , em sẽ đón chị mà !
_ Cây cườm thảo nào ?
_ Ở đầu ngõ nhà chị đó !
_ À , cây điệp vàng !
Khoa cười :
_ Mẹ em gọi thế , em thích tên đó nên cũng gọi .
Cây hoa cườm thảo đầu ngõ nhà chị thật to , cao . Chẳng biết nó đứng đấy từ bao giờ , rụng hoa vàng khắp mặt đất như trải thảm . Ngày bé , chị và nhỏ bạn thân cùng xóm hay gọi nó là cây công chúa , vì nghĩ đến mái tóc nàng công chúa gắn đầy hoa trong các tuồng cải lương trên ti vi . Bây giờ , chị gọi là hoa Cườm Thảo như Khoa , cái tên thật hay , thật đẹp .
Thế là từng vòng xe buổi sáng đến trường , buổi trưa về nhà , từng chiều thứ tư cùng trực trường với nhau ... , chị và Khoa thân nhau như chị em ruột . Chị quen gần hết các bạn trong lớp Khoa , làm một bà chị thật vui tính và dễ gần . Cây hoa cườm thảo vẫn xòe bóng mát cho mỗi lần chúng ta đứng đợi nhau ...
Rồi niên học cũng chấm dứt , rồi chị cũng phải ra trường , kết thúc một thời áo trắng . Không còn những ngày được Khoa đưa đón , chị thật buồn khi nghĩ  Khoa sẽ quên chị mất! Nhưng rồi thỉnh thoảng Khoa vẫn đến nhà chị , khi đi với vài đứa bạn , lúc chỉ một mình . Chị thật vui nghe Khoa kể chuyện trường , lớp , thầy cô ...
_ Lần nào vào đây em cũng nhìn cây hoa cườm thảo , hình như nó già lắm rồi chị ạ !
Còn chị thật vô tâm mỗi ngày ra vào chẳng chút để ý như Khoa ! Có phải tại vì nó đã quá quen thuộc làm cho người ta chẳng hề bận tâm nhìn ngắm ???
_ Năm nay thi tốt nghiệp xong em sẽ đi làm , không thi Đại Học đâu !
_ Sao vậy ?
_ Em không giỏi như chị đâu , thi cũng rớt !
Nhìn Khoa cười , chị cứ nghĩ Khoa đang đùa . Rồi cứ tíu tít , bận rộn ... làm chị quên khuấy cậu em lâu quá không thấy đến nhà chơi . Và Khoa lại đến với cành hoa cườm thảo vàng tươi .
_ Người ta đang tỉa cành , chặt nhánh nó đó . Em thấy tiếc nên hái một nhánh cho chị chưng trên bàn học .
_ Con trai mà lại thích hoa , ngộ thật !
Chị đâu biết rằng đó là lần cuối chị được gặp Khoa . Mà Khoa sao cũng chẳng nói gì với chị ??? Khi chợt nhớ Khoa , chị mới biết mình quá đổi vô tâm ! Nhà Khoa ở đâu , chị vẫn chưa lần đến ! Bạn bè chung lớp Khoa giờ cũng ra trường , làm sao tìm để hỏi về em ??? Chị thật giận mình , giận lây cả Khoa ... , sao không đến chơi nhà chị như lúc trước ??? Bao nhiêu lần chị đi qua đi lại trên con đường nhà Khoa mà không biết mình sẽ dừng lại ở nhà nào để hỏi ...
Và rồi chị cũng tìm được Khoa , vẫn là Khoa với nụ cười thật tươi nhưng chỉ còn trong di ảnh . Những năm tháng ấy chiến trường Tây Nam thật khốc liệt , em đã ra đi và không có dịp trở về .
Ai người khóc cho em

Người thân xa xôi quá

Ai vuốt mặt ru em

Ngủ yên miền đất lạ

Mai về lại quê hương

Quên tháng ngày gian khổ

Người đi chưa trọn đường

Đã nằm im dưới mộ

Xin dành lại cho em


Cây đàn guitar cũ

Những nốt nhạc êm đềm

Và chút tình ấp ủ ...

Post lại một entry cũ , một trong những entry đầu khi vừa đang tập tễnh làm quen với blog ở Yahoo360, chưa biết phải viết những gì trên blog.  Ngày  vào trường cũ họp phụ huynh cho con trai , đi loanh quanh tìm lại chút dấu vết nào xưa cũ còn lưu lại ."Ngôi trường lá trúc" bây giờ không còn một bụi trúc nào; nhưng lại có hai cây cườm thảo thật to , nở hoa vàng rực rỡ ! Thế là lại nhớ Khoa , thế là blog mới có thêm một bài viết đong đầy kỷ niệm ..., thế là biết blog cũng là nơi mình có thể viết lại những gì mình chưa thể kể với ai ...
Và thế là câu blast " Kỷ niệm không là gì , nếu lòng ta chối bỏ. Kỷ niệm là tất cả, khi lòng ta khắc ghi" vẫn treo mãi trước cửa nhà , vấn vương chưa muốn xóa !
Ừ, chỉ là chút kỷ niệm ... , cứ bay về mỗi lúc bâng khuâng ...
( Ảnh hoa Cườm Thảo của Trang vừa tặng , cám ơn bạn hiền !!!)

Nắng , hoa vàng và em

Sài Gòn đang vào tháng Ba.
Cái nắng rực rỡ cứ nhảy nhót trên mỗi con đường , cái nắng gay gắt làm ngại ngần cả ý định muốn bước chân ra phố.
Sài Gòn rợp  hoa Cườm Thảo . Hoa tươi thắm hơn dưới ánh nắng chói chang ; vàng rực rở , vàng ngọt ngào , vàng đẩm nỗi nhớ về em ...
Tháng Ba , chị lại một lần nữa mừng sinh nhật em ; một mình ... Vẫn chỉ là thắp lên ngọn nến trong tâm tưởng, vẫn chỉ là nghĩ về những kỷ niệm ít ỏi của chị em mình.
Vẫn một mình chị với cành hoa Cườm Thảo, vẫn một mình viết về nụ cười em tươi mãi tuổi hai mươi ...
Tháng Ba đang về .
Và em ...
Vẫn mãi nằm lại ở một nơi rất xa ...

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2010

Bài tháng Giêng




Tháng giêng - mùa hoa mai nở
Vàng hoa , vàng cả đất trời
Nắng vàng bừng lên rực rỡ
Áo vàng bé dạo chơi xuân.

Tháng giêng - hồng lên đôi má
Tóc dài nhẹ chấm bờ vai
Mẹ cười :" ô hay xinh quá !"
Mắt cười lúng liếng tim ai ...

Tháng giêng - ngọt ngào quả chín
Chúc nhau vận đỏ cả năm
Mời nhau miếng dưa đỏ thắm
Hạt dưa lách tách vang giòn.

Tháng giêng , tháng giêng lộc biếc
Mầm non e ấp trên cành
Nắng xuân mơn man mời gọi
Nở bừng phiến lá chào xuân.

Tháng giêng hồng, tháng giêng xanh
Tháng giêng mật ngọt mát lành
Bài thơ tháng giêng tặng bé
Với từng nhịp đập tim anh ...

Tháng giêng ngọt ngào tiếng hát . Ru em ngủ những giấc nồng. Sớm mai nắng vào thức dậy. Bốn mùa hãy vẫn là Xuân ...

Thứ Tư, 17 tháng 2, 2010

Hết Tết !!!

Điệu đàng với hoa !




Ăn Tết với Má


Má xa nhà cũng gần hai mươi năm , vậy mà năm nay mới là lần thứ hai Má được về ăn Tết cùng con gái . Mới nôn nao chờ ngày Má về , lật đật lo làm dưa hành , dưa kiệu sớm để khi Má về không phải tất bật làm cùng con gái ( vì Má có chịu ngồi yên nhìn con gái làm đâu nà) ; vậy mà hôm nay đã phải xa Má nữa rồi ...
Chẳng lần nào Má về được lâu nên cái hẹn về thăm Huế của Má cứ lần lữa mãi với những cuộc thăm viếng tình nghĩa; nào sui gia , nào anh em , họ hàng, rồi về Nha Trang viếng mộ Ngoại ..., thế là hết cả kỳ nghỉ của Má!  Con gái lại áy náy khi biết chắc là Má vẫn ao ước trong lòng , dù cứ cười xoà "thôi để lần sau Má về sẽ đi!". Lần này thì nhất định để Má đi Huế - quê Mẹ mà từ khi Ông Ngoại vào Nha Trang sinh sống, Má vẫn chưa lần về lại. Một tour Đà Nẵng- Huế , lại còn được viếng cảnh Động Phong Nha , Má vui lắm mà con gái cũng cảm thấy nhẹ cả lòng ...
Cùng Má đi Hội Hoa Xuân , đi ngắm đường hoa Nguyễn Huệ , đi dạo chợ hoa kiếm cành mai đẹp về chưng Tết ..., đi đâu về má cũng nhắc " gửi hình về cho Ba xem liền đi !"; Má biết Ba buồn , Ba nhớ đó mà ! Nhớ con muốn về nhưng về đây lại lo , lại nhớ Ba , nhớ cháu ngoại bên đó cứ làm Má thắc thỏm không yên !
Mùng Ba Tết , Má quay về bên ấy ! Chị Hai đùa "trả Bà Ngoại cho Ông Ngoại nè!" mà nghe cứ rưng rưng ... Mong Ba Má luôn mạnh khoẻ , an khang ; mong gia đình mình luôn hạnh phúc, yêu thương nhau ; mong một năm bình an và may mắn cho tất cả chúng ta , Má há!





 


Khoanh tay mừng tuổi Má sáng mùng Một






Má và gia đình nhỏ






Má và ba cô con gái ( còn ba cô nữa cơ !)

Thứ Năm, 4 tháng 2, 2010

Yêu dấu ạ !

Yêu dấu ạ! Sáng nay em thấy nhớ
Những con đường lướt thướt bụi mưa bay
Những sớm đón , chiều đưa và tối đợi
Xa nhau chưa ??? - Ừ , thôi đã xa rồi...

Yêu dấu ạ! Bây giờ là mùa mưa
Bão trong em đang cuồn cuộn kéo về
Em vật vả với cơn buồn khủng khiếp
Ngỡ đời mình như một nhánh sông khô.

Yêu dấu ạ , có xa rồi mới thấy
Chút ngậm ngùi đau giữa trái tim em
Hờn cứ giận và buồn em cứ khóc
Buổi xa nhau..., chân bước không đành ...

Yêu dấu ạ! Sáng nay em mới biết
Cuộc tình ta như gió núi mây trời
Mây của những chiều xưa tan tác
Bay vật vờ trên cánh gió chơi vơi.

Yêu dấu ạ! bây giờ là mùa mưa
Nhớ anh ; nên chăn lệch , chiếu thừa
Em đốt ngọn nến vàng leo lét
Soi bóng mình còm cỏi giữa hư vô...

Yêu dấu ạ! Sáng nay buồn quá đổi
Mái đời em mưa dột lạnh hiên người
Em co ro lục một tờ thư cũ
Đọc âm thầm mà tiếc những ngày vui

Yêu dấu ạ ! Bây giờ là mùa mưa
Gửi anh yêu - những ngày đợi , tháng chờ
Gửi anh yêu - những chiều thương , sớm nhớ
Anh gửi gì cho em , hởi anh xưa ???!!!

một bài thơ cũ,chép lại từ tập thơ ngày xưa...

Còn một tuần nữa thôi là lên hàng năm rồi sao ??? eo ui !!! Đã gọi là GIÀ chưa nhỉ ???