Thứ Ba, 28 tháng 9, 2010

Lãng



Lãng đãng ngày trôi
Lãng đãng mưa
Miên man ký ức
Miên man nhớ
Nỗi buồn mơ hồ
Niềm vui nho nhỏ
Thế thôi
Đã đủ một ngày...

Thứ Hai, 27 tháng 9, 2010

Bạn

          ( Cùng Cẩm Tú, Khánh Tiên, Thiên Ân, Lý Ngọc)

Có một chị đi tìm bông hoa cườm thảo nên vô tình lạc vào nhà mình với entry "Hoa Cườm Thảo". Rồi chị nhìn ra các Thầy Cô cũ chị đã từng học khi xem những tấm hình mình đã post. Thế là làm quen, thế là chị rũ mình vào diễn đàn của trường - ngôi trường nữ thân yêu với cái tên chỉ còn là kỷ niệm.
Mon men vào diễn đàn, ngắm nhìn lại một số gương mặt của Thầy, Cô cũ. Xem các chị ríu ra, ríu rít với những "hoa gấm ngày xưa", "tiếng chim trong vườn trúc"... Chỉ âm thầm dạo và bắt gặp lại một gương mặt thật quen, nhỏ bạn học chung từ năm lớp Sáu. Cái gương mặt bầu bĩnh với hai mắt to tròn, nhỏ thật lém lĩnh ngày ấy khi chỉ thích chơi nhảy cao, u mọi... dù tà áo dài đã rách không biết bao nhiêu bận. Nghe các chị kể nhỏ nhắn tin tìm bạn cùng lớp mấy năm rồi mà chẳng thấy ai hồi âm, nghe mà tội!
Thế là bắt đầu liên lạc, thế là không những í ới trên diễn đàn mà còn trên những cái mail cứ vù vù qua lại ( cám ơn internet vô cùng!! hihi). Nhỏ tìm ra nhỏ này, mình tìm ra bạn khác..., những cái mail bây giờ khi re all đã là một dọc địa chỉ rồi, vui thật.
Có nhỏ bạn chỉ cách mình vài km, vậy mà phải nhờ đứa bên Pháp, đứa tận bên Úc mới tìm ra nhau! Buồn cười thật! Những kỷ niệm xưa cứ nhắc mãi không ngơi, những cái tên tưởng đâu không bao giờ nhớ vậy mà khi được khơi lên là gương mặt nhỏ ấy cứ mồn một trong trí nhớ, lạ thật!
Cám ơn mi nhá, Xuân Thảo! Cám ơn mi đã nhắn tin tìm bạn để hôm nay tụi mình mới có thể í ới gọi nhau,  mới có thể tìm lại những ngày xưa thật đẹp...
Photobucket
 Vân Nga và Thành




Photobucket

Xuân Thảo và hai con trai


Photobucket

Thu Thủy
Photobucket

Xuân Thảo bầu bĩnh ngày ấy..., nhờ tấm hình này mới nhận ra nhau đó nha!!!

Thứ Bảy, 18 tháng 9, 2010

Ngày chủ nhật lặng lẽ... Xem hình các Bạn với bao nhiêu là nụ cười rạng rỡ, thôi thì vui ké cùng Bạn để không thấy là đang lạc lõng...

???!!!

Đọc thấy trong báo.

10 SAI LẦM CỦA NHỮNG BẬC BỐ MẸ

- Kỳ vọng quá nhiều vào con cái, giáo dục con cái quá nghiêm khắc.
- Không tôn trọng con, quyết định thay con tất cả mọi việc.
- Không tin tưởng con cái, không cho con cơ hội học cách tự giác.
- Không khen con vì sợ con kiêu ngạo.
- Thích so sánh, luôn miệng nói: " Con xem con nhà...".
- Thích trút giận lên đầu con.
- Thỏa mãn yêu cầu của con có điều kiện.
- Hứa mà không làm.
- Hay cấm con cái làm điều chúng thích.
- Lơ là việc giáo dục phẩm chất của con cái.

Đọc xong giật mình: " Chết rồi! Hình như mình phạm phải... cả 10!!!"
Con trai đọc xong nói: " Mẹ đã đọc 10 điều sai lầm của Bố Mẹ chưa? Mẹ phạm phải 3 điều đó!"
Len lén thở dài nhẹ nhõm, nghĩ thầm: " Cám ơn con trai đã không quá khắc khe với Mẹ!".
_ "Thế Mẹ mắc phải cái sai nào?"
_ " Mẹ không khen con nè, không tin con nè và hay so sánh con với người khác!"
_ " Mẹ không khen con vì sợ con kiêu ngạo đó!"
_ " Con không kiêu ngạo mà con tự tin!".
Chà, cu cậu đã lớn thật rồi đây, dám tranh luận với Mẹ rồi đấy!
_ " Mẹ không khen ngay con nhưng Mẹ thường khen con với Nội, với Ngoại, với mấy Dì hoài chứ bộ."
_ "Thật không? Vậy Mẹ có tin con không?"
_ " Tin thì cũng tin nhưng Mẹ vẫn lo!"
_ " Cám ơn Mẹ, con sẽ cố nhiều hơn để Mẹ tin con hơn!"
_ " Mẹ cũng xin lỗi vì thường so sánh con."

Sáng chủ nhật trò chuyện với con trai, mừng vì con đã lớn, đã chững chạc hơn nhiều. Làm Cha Mẹ, khó thật!!!

Chủ Nhật, 5 tháng 9, 2010

Tuổi hai mươi của con

Hôm nay con gái đi làm...

Ngày đầu tiên con gái đi làm mà Ba Mẹ còn hồi hộp hơn cả chính mình đi làm nữa ấy! Tưởng con gái đi phỏng vấn cho vui, mới vừa thi tốt nghiệp chưa biết kết quả ra sao, xách cái bảng điểm đi phỏng vấn Mẹ cứ đùa "rớt vài lần cho biết mùi với người ta!". Vậy mà con gái lại được tuyển! Xôn xao cả nhà tin " Cẩm Tường được đi làm, công ty nước ngoài à nha!!!". Ngoại và mấy Dì chọc " làm được mấy ngày rồi bị đuổi hả nhỏ?", còn con gái cứ tí tởn "con làm cô thư ký xinh đẹp đó nha!"...

Con gái ở nhà cứ tâm lơ tâm lấc, làm trước quên sau! Cái tính công chúa thích được chìu chuộng, nhõng nhẽo với cả em trai... Mẹ thấy nhiều người trẻ thật bản lĩnh, năng động và tự lập..., về nhà cứ ao ước phải chi con gái mình giỏi như thế nhỉ? Kể chuyện con nghe cứ bóng gió gần xa, nhỏ cứ tỉnh queo "Mẹ chẳng tin con gái Mẹ gì cả!"

Hôm qua là sinh nhật hai mươi mốt tuổi của con, thế là đã thành niên rồi đây! Nhìn con tíu tít cùng bạn bè mà cứ thấy sao mà con vẫn còn con nít mãi thế! Sáng nay lại thấy con chững chạc ra cho ngày đi làm đầu tiên, Mẹ vui vui trong bụng nhưng vẫn lo lo. "Con đừng mang giày cao, cả ngày mỏi chân lại không di chuyển lẹ làng, lề mề người ta không thích đâu!"; " Con lựa sơ mi mà mặc, đừng mặc áo kiểu trông con nít lắm!"....

Ui, có bà mẹ nào lôi thôi như mình không nhỉ? Mong con lớn, mong con tự lập mà sao cứ úm con mãi thế này???? haizzzz, phải buông thôi! Nhưng... buông làm sao đây ta???!!!!