Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2013

Khẽ chạm vào đêm...



Gió khẽ chạm
Nguyệt quế lừng hương thơm ngát

Ánh trăng mười sáu lung linh ...



Môi khẽ chạm

Ngọt ngào vóc ngọc
Từng ngón tay
Chạm khẽ niềm đau
Chiếc lá rơi nghiêng 
Khẽ chạm nỗi buồn
Mùi hương tóc 
Chạm vào anh ... thổn thức ...

Ta chạm vào tim nhau
Vỡ òa hạnh phúc
Hơi thở đêm chạm khẽ giấc mơ
Mỏng mảnh vầng trăng 
Chạm vào nỗi nhớ
Ánh nhìn anh 
Day dứt ... chạm em ...

Khẽ chạm vào đêm 
Để nghe lòng dậy sóng ...
Đêm thơm lừng
Hương hoa ?

Hương của trinh nguyên ???

Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

Ngó qua hàng xóm

Rời bỏ cái xóm nhỏ thân thương mình đã quen thuộc hơn nửa đời người; chút lo lắng, hồi hộp khi về chốn mới. "Bán anh em xa, mua láng giềng gần", nhưng cách sống ở nơi đây luôn tôn trọng sự riêng tư; liệu mình có thể tìm được sự thân thiện, quan tâm từ những người hàng xóm?
Hơn hai năm sống ở đây mình đã thật yên tâm, mình đã có được những người hàng xóm tốt bụng và thân thiện. Không chỉ vì cùng là đồng hương, cả những người ngoại quốc cũng rất dễ thương và ấm áp. Ngay từ những ngày đầu mới dọn về, đã có người sang chào hỏi và sẳn lòng giúp đở. Rồi thì quen thêm từ những buổi sáng đi bộ thể dục quanh khu nhà, từ những lần vô tình gặp nhau trên đường chỉ kịp nói "hi!"; những buổi trò chuyện làm tình nghĩa chị em thêm gần gủi...
Hôm nay nhà này mang sang cho vài con cá vừa mới đi câu về, mình lại mang sang rổ nho vừa mới hái. Rồi vườn chị Chè có bí, vườn nhà Thủy có mớ rau đay, mồng tơi,... cứ thế mà mấy chị em mang sang cho nhau cùng chia sẻ những bửa cơm rau trái vườn nhà ngọt lịm tình hàng xóm. Bà Tina cũng thích thú và luôn miệng khen "người Việt thật tốt" mỗi khi gặp nhau (dù mình vẫn chưa quen lắm khi bà ôm choàng thắm thiết!).
Nhớ lần mới biết lái xe chưa có kinh nghiệm, xe của mình bị kẹt cứng chẳng thể tới lui mà cả nhà đã đi vắng cả. Chạy sang hàng xóm gỏ cửa nhờ giúp mà bụng thật run, mình chưa kịp nói hết câu anh hàng xóm đã vội vàng chạy sang đưa chiếc xe ra ngoài và luôn miệng an ủi mình khi thấy chiếc xe bị trầy. Những tiếng chào "good morning" mỗi sáng gặp nhau với nụ cười thân thiện đã trở nên quen thuộc, dù anh là người Ấn hay chị là Mexican; tất cả đã là Bạn của tôi! :)
Cám ơn thật nhiều những người hàng xóm dễ thương, tốt bụng của tôi ơi! Các Bạn đã làm tôi cảm thấy yên tâm và bình an hơn khi bắt đầu một chặng đường mới khó khăn. Một nụ cười, một cái nắm tay cũng đủ làm tôi tự tin hơn rất nhiều, Bạn ạ!


Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

Niềm vui nho nhỏ

Nắng! Nắng chói chang! Nắng rát mặt!
Ngày nào cũng dòm dòm cái bản tin thời tiết, nghe ngóng tin mưa. Cứ nghe có 20%, 30% là lại hy vọng; nhưng rồi vẫn chẳng thấy hạt mưa nào... Nhỏ bạn hàng xóm rên rỉ "Ông Trời mưa mà cũng kỳ thị nữa kìa, hổng thèm nhỏ một giọt xuống khu này!!!!". Thế là ngày nào cũng phải kéo dây mà tưới, tưới cả bãi cỏ, tưới cả vườn sau... Cũng may là tám giờ tối rồi mà Ông Trời vẫn chưa đi ngủ nên đi làm về tối vẫn không lụp chụp với bao nhiêu là công việc cuối ngày, vẫn có thể nhẩn nha vừa tưới vừa ngắm và vừa nhấm nháp cả chùm nho ngon ngọt ...
Thương quá cái góc vườn bé bé của tôi. Nắng thế này mà cây vẫn cố đơm hoa, kết trái. Mình trồng thì mình thương, mình quý; cứ thấy trái ở vườn nhà mình là ngon nhất thôi dù... mang ra chợ chúng chỉ đáng giá vài đồng! Thương cả ông xã cực khổ chăm sóc để vợ ...chụp hình mang khoe trên blog cùng các Bạn :))))

 
                                                                    Dưa gang ú ù nè...

                                                                   Anh bầu lủng lẳng


                                                                    Em hồ lô lúc lắc

                                                                           Cà chua lúc lỉu

                                                                  Chanh cũng trỉu cành

                                                                      Em dưa leo lấp ló

                                                           Và cả nhưng chùm nho ngọt lịm...





Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Tổ chim cu

Sáng nay dạo FB thăm Bạn, đọc bài Chú chim sẻ của chị Gió rồi lại xem hình đôi chim của bà già xinh Ttm Gốc Mai; tự dưng lại chạnh lòng nhớ và thương cái tổ chim cu bé bé ở giàn nho nhà mình.

Khi giàn nho bắt đầu đâm lá non thì đôi chim cu này cũng về làm tổ. Năm nào trên giàn nho cũng có một tổ chim, nhưng là loài chim đen giống giống như quạ và rất dữ. Năm trước nó còn dám nhào vào mổ cả con trai khi cu cậu đứng dưới giàn nho xem trái. Nó chỉ bảo vệ cái tổ của nó thôi, biết vậy nên cả nhà tránh đến gần khi chim đang ấp trứng.

Năm nay đôi chim cu đến sớm hơn nên làm tổ trước. Đôi chim hiền lành, dễ thương nên mình đã rất vui, tha hồ đứng ngắm nghía vợ chồng mớm mồi cho nhau thật là hạnh phúc. Vậy mà trứng vẫn chưa kịp nở đã không còn thấy cái tổ đâu nữa, sao vậy ta? Không còn thấy đôi chim bay về vườn nữa, còn con nó đâu rồi, nếu mới nở nó sẽ chẳng thể nào bay cùng ba mẹ???

Anh xã nhổ cỏ và phát hiện những cái trứng chim rơi xuống đất, vỡ tan. Những chú chim con đã tượng hình vẫn chưa có cơ hội góp tiếng hót cho đời... Cái tổ rách tả tơi nằm chơ vơ một góc!!! Chắc đôi chim đau lòng lắm, chúng bỏ đi chẳng bao giờ quay lại...

Thì ra loài chim lớn đã đến lúc đẻ trứng, chúng quay về nơi cũ và thấy đôi chim cu đã giành mất nơi chúng đã từng làm tổ. Thế là chúng tấn công và đá rớt cả tổ chim cu!!! Bây giờ chúng đã xây xong tổ mới và đã chuẩn bị cho những ngày ấp trứng, cả nhà lại chẳng dám léo hánh đến cạnh tổ chim!!!

Thương thật thương đôi chim cu bé nhỏ, chúng mất con chắc sẽ rất buồn... Thế giới loài vật cũng thật khắc nghiệt! Con gái nói " Mẹ thấy không, hiền quá sẽ bị ăn hiếp ngay thôi!". Ừ, có lẽ đúng thật; hiền quá đôi khi chỉ nhận phần thua thiệt. Nhưng biết sao bây giờ, đó đã là bản tính rồi!!! :(

Chắc năm sau chim sẽ chẳng dám quay về...

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Blue Bonnet và chị.


Những tháng ngày bở ngỡ nơi vùng đất mới, không có bạn bè để bù khú, để nỉ non... Chỉ có thể gặp bạn qua những trang blog để thấy mình không cô đơn nơi xứ lạ.
Chị biết tôi qua một người bạn - mà tôi cũng chưa lần gặp mặt. Chỉ là tìm được nhau vì chung mái nhà nữ sinh Lê văn Duyệt ngày xưa. Lần đầu nghe chị gọi " Chị đang ở Bellaire nè, Thanh Trúc có rảnh không, chị em mình gặp nhau nha!"; tôi thật sự hơi ngỡ ngàng và xúc động. Cùng ở Houston nhưng chị ở North, tôi ở South , lái xe cũng cả quãng đường dài thế mà chị cũng tìm đến nhỏ em chưa hề quen biết! Thật lạ!
Thế là hai chị em gặp nhau, có cả hai anh xã cùng tham gia. Thế là thêm một mối giao tình thân thiết. Anh thật là hiền, chị thật là vui vẻ; hai anh chị nhiệt tình chia sẻ với vợ chồng tôi như những đứa em trong nhà, vui thật vui những lần chúng ta gặp nhau, phải không chị?
Chị rất thích hoa dại, chị chụp hình hoa thật đẹp và tôi vẫn thường được tặng những em hoa dại xinh xinh, lạ lạ. Biết tôi chưa lần nhìn thấy hoa Blue Bonnet- loại hoa biểu tượng của Texas, mỗi năm chỉ nở vào mùa xuân; chị bảo sẽ đưa tôi đi ngắm hoa ngay khi mùa hoa nở.
Houston nắng ấm rồi, ngày đi cũng đã hẹn. Vậy mà ông Trời thật chẳng thương mình, cứ mưa suốt và trở lạnh đột ngột. Buổi sáng vẫn còn ấm nên cứ phong phanh không mang thêm áo, mưa lại cứ rã rích, lê thê; gió thì cứ ào ào xô dạt... Những trãng hoa xanh dần xuất hiện hai bên đường, nhưng chỉ có thể ngồi trong xe mà ngắm... Tiếc ơi là tiếc!!!

Anh lái xe đưa hai chị em dạo một vòng thành phố, Chappell Hill là một thành phố cổ với những ngôi nhà xưa nằm trong các trang trại rộng lớn, đẹp như trong các bộ phim Mỹ đã được xem. Đi vào các con đường làng để tìm những cánh đồng hoa dại, hoa Blue Bonnet, hoa Indian Brush,...đang mùa nở rộ.



Trời vẫn mưa, vẫn gió và vẫn rất lạnh. Chẳng lẽ chỉ "cưởi xe xem hoa", thế là chịu lạnh chui ra để ngắm hoa thật gần và chụp vội vài tấm hình kỷ niệm.






Và... vẫn ráng cười thật tươi dù đang run dưới cái lạnh 49 độ F ( khoãng 8-9 độ C)


Tìm thêm được em hoa dại khác cũng thật xinh :)



Một ngày vui dù có nhiều trở ngại, không sao, tất cả sẽ là kỷ niệm- một kỷ niệm thật ngọt ngào và đáng yêu như hoa BLUE BONNET...
Em cám ơn anh chị thật nhiều, chị Nhạn Châu yêu!!! :)


Thứ Tư, 27 tháng 3, 2013

Vàng hoa

Không biết là cây tên gì, cũng không biết đó là hoa hay trái... Chỉ thấy ngạc nhiên, thích thú và mê mãi ngắm... Khắp các con đường ở Houston đều vàng rực , hoa mọc dài khắp cả cành, vàng rực rỡ... Đi trên đường mà cứ ấm ức, cứ muốn nhìn tận cành xem hoa hay trái, nó ra sao mà làm cả thân cây vàng rực thế kia! Đi ngang một công viên, ngỡ ngàng vì cả công viên đều vàng rực rỡ. Mười hai giờ trưa mà vẫn có người đi bộ thể dục vòng quang công viên, vậy là công viên này chắc an toàn. Nghĩ vậy nên làm gan chạy vào, đậu xe và bước ra... ngắm hoa! Đẹp thật và... cả buổi chiều bị hắt xì liên tục, có lẽ vì phấn hoa! Cũng đáng tội! :)))




Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2013

bâng quơ...

Em ho làm nũng đấy,
Vội gì mà anh lo
Ánh mắt nhìn tha thiết
Em muốn ghi vào thơ
Để khi xa , nếu ốm
Không thuốc nào chữa lành
Trang giấy xưa tìm lại
Ánh mắt nhìn của anh ...


Bệnh , nằm vùi mấy ngày ... Thấy chồng cơm bưng , nước rót ; lo lắng , hỏi han ... ; chợt nhớ lại bài thơ này , đã đọc được từ rất lâu rồi . Cũng cảm thấy vui vui , cũng cảm nhận mình đang hạnh phúc... 


Trưa , nằm xem bộ phim Hàn Quốc " Người tình của chồng tôi" ; một người chồng lý tưởng trong mắt mọi người , lại ngoại tình với cô bạn thân của vợ . Một gia đình tan vỡ chỉ vì " sống với nhau mười mấy năm , anh cảm thấy nhàm chán với ngay cả khuôn mặt em , với những chăm sóc thường ngày em dành cho anh ... " . Có phải đàn ông thường như thế không ??? Chợt cảm thấy hạnh phúc sao quá mong manh ...


Có phải
lo toan là của ngày
rủi may là của phút
tình yêu tích tắc từng giây
Có phải
hạnh phúc là những gì còn lại
sau mỗi ngày
mỗi phút
mỗi giây ?




Thứ Sáu, 4 tháng 1, 2013

Thả dòng thời gian



Ngày trôi , ừ, ngày cứ trôi
Ta đếm từng tờ lịch cũ
Ngày qua, ừ, ngày cứ qua
Đêm tàn đong đầy nỗi nhớ...

Tìm lại ánh nhìn bỡ ngỡ
Của thời mười sáu trăng non
Vẫn đây nhịp tim xao xuyến 
Cái thưở hai mươi dại khờ

Từng trang , từng trang lật vội
Từng dòng mực tím ngoan hiền
E ấp tình đầu bối rối
Ngọt ngào lời hẹn trăm năm ...

"Hôm nay cine một mình..."
Chiếc vé cô đơn còn đó
"Hôm nay anh ngõ lời tình ..."
Cánh hoa khô rồi vẫn đỏ

Mong manh từng trang kỷ niệm
Dấu yêu nhật ký tôi ơi ...
Vẫn còn tinh khôi mực tím
Như ngày vừa mới trôi qua ...