Thứ Tư, 5 tháng 1, 2011

Nhặt lại niềm vui...

Vừa xóa sạch một kỷ niệm dấu yêu xa lăng lắc... Cứ chần chừ, do dự...; nhưng rồi cũng vẫn phải xóa sạch nó thành đống tro tàn...
Quyển nhật ký từ năm cuối cấp ba cho đến hết thời con gái...; bao buồn vui của một thời mới lớn..., bao bốc đồng của một thưở muốn khẳng định mình..., và cả bao rung động trước ánh mắt, nụ cười nào đó lạ xa...
Màu mực tím đã phai nhạt lắm rồi, nhạt như một ký ức nào đó lãng đãng theo thời gian... Đốt từng trang và đọc lại từng trang..., nhặt lại từng gương mặt mình đã từng quen biết..., và đã từng rời xa...
Thôi thì hãy nằm im trong tận cùng trái tim, kỷ niệm nhé!!!!

Nhặt lại một chút vui vui của những ngày lang thang Sài Gòn, cái thói quen ngộ nghĩnh ngày ấy để bây giờ cứ phải đắn đo "bỏ đi, tiếc quá!!"...