Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

The Happy End

Con gái ngồi soạn tủ sách cũ của Mẹ ; lựa lựa chọn chọn , lấy ra cất vào hết quyển này lại quyển khác. Chập sau nghe tiếng con hỏi :

_ Mẹ ơi , quyển này hay không ?

Mẹ nhìn quyển sách không dày lắm , giấy đã ố vàng chữ đen nhem nhuốc ( đa số sách của Mẹ đều thế mà , có được giấy trắng tinh , láng bóng như bây giờ đâu!). "Mùa tôm", một tiểu thuyết Ấn Độ .

_ Dĩ nhiên là hay rồi !
_ Viết về chủ đề gì ?
_ Tình yêu .

Chọn cho mình một góc nhà thoải mái , con gái say sưa với câu chuyện tình yêu của anh chàng Parikutti và cô bé Karuthamma ở một ngôi làng bên bờ biển .

Chiều , con gái im lặng cất truyện vào tủ, không láu táu bình phẩm như mọi khi.
_ Con không thấy hay à ?
_ Hay , nhưng buồn quá ! Con mà biết buồn thế con không xem đâu! - Con gái phụng phịu.
Lặng im một chút nhỏ lại nói :
_ Con chỉ thích những câu chuyện có happy end thôi !

The Happy End , nói theo mình là những câu chuyện "có hậu"; ai mà không thích những kết cục vui và hạnh phúc hả con ? Nhưng cuộc đời có trăm nghìn chuyện vui buồn , mình đâu thể nào biết được rồi mình sẽ có được một cái kết "có hậu" hay không ? Con gái chưa va chạm nhiều , chỉ giận hờn bạn thôi mà đã về nhà tấm tức khóc ; thế thì làm sao con cứng cỏi hơn trước những khó khăn con sẽ gặp phải trong cuộc sống ? Mẹ nhiều lần suýt soa cảm phục trước những bạn trẻ giỏi giang , vượt qua nghịch cảnh để vươn lên làm chủ số phận, cứ ước ao "phải chi con mình cũng giỏi như thế , năng động như thế !".
Con gái đã lớn , Mẹ biết bây giờ con không cần những chăm bẵm , ôm ấp như những ngày thơ. Mẹ chỉ muốn con hòa mình vào cuộc sống này với cái nhìn tỉnh táo hơn , có những lựa chọn đúng đắn hơn cho riêng mình . Có happy end hay không cũng một phần do tự bản thân mình quyết định . Con hạnh phúc vì con vẫn còn có gia đình bên cạnh , yêu thương và cổ vũ cho con .

Đừng mong chờ những câu chuyện luôn là happy end , phải biết chấp nhận cả những kết thúc buồn và đau khổ. Những giọt nước mắt sẽ giúp con hiểu hơn về đau thương , mất mát... và giúp trái tim con biết rung động , biết thông cảm , sẻ chia ...

Còn bây giờ , hãy cứ rơi nước mắt cho một chuyện tình bi thương trong tiểu thuyết ; những câu chữ nhẹ nhàng , sâu lắng ; những đam mê thật trần tục nhưng cũng thật "đời" ...

Một buổi chiều nhẹ nhàng , lẩn thẩn cùng con gái ...