Thứ Hai, 23 tháng 11, 2009

Gợi nhớ


..." Một thành phố bên đồi ngàn thông reo
Một lần đến, trọn đời gửi tình yêu"...
Câu hát ai bay giữa Sài Gòn lộng gió
Để nhớ vô cùng thành phố của mộng mơ

Biết bao giờ em viết được vần thơ
Gửi cả tâm hồn trên từng con dốc nhỏ
Từng đồi thông những chiều vi vu gió
Từng đóa hoa đẩm ướt hạt sương đêm...

Đà Lạt ơi! Thật bình dị, dịu êm
Sao em nghe trong lòng sóng dậy ?
Đập Đa Thiện vẫn êm dòng nước chảy
Có biết chăng đã giữ cả hồn em ...

Có lẽ chiều nay Đồi Cù vẫn đẹp
Thảm cỏ nhung vẫn chờ đón bước chân quen
Có lẽ đêm nay vườn nhà ai vẫn đẹp
Vẫn có người ngồi ngắm ánh sao khuya...

Rồi từng đêm giữa Sài Gòn náo nhiệt
Trong sâu thẳm tâm hồn -
Đà Lạt vẫn dịu êm
Vẫn mượt mà sáng ngời từng kỷ niệm
Để nhớ suốt đời -
Thành phố của tình yêu...

( Có lẽ cái se lạnh đầu đông lại làm mình lẩn thẩn với những ký ức -tưởng quên mà lại chẳng thể quên ... Một bài thơ cũ , viết vội vàng trong quyển sổ tay cũ vừa được tìm ra trong mớ hỗn độn của những món đồ sẽ vất đi ! Thế là nhặt lại và đọc , và nhớ , và lại nghĩ linh tinh , lang tang ... )

9 nhận xét:

  1. Tưởng rằng đã quên
    Một ngày đông ta lại nhớ
    Những xa xăm một thời
    Đà Lạt
    Nhớ!

    Hug nỗi nhớ của chị cho ấm nè :)

    Trả lờiXóa
  2. Ấm chảy ... mỡ luôn rồi , nhỏ ơi !

    Trả lờiXóa
  3. Chị thật nhiều cảm xúc để thành thơ.
    Đọc xong em nhớ tới trời DL tháng 7, gió se lạnh như mùa đông. :)

    Trả lờiXóa
  4. Chắc là ko phải nhớ Đà Lạt rồi...

    Trả lờiXóa
  5. Hờhờ, kỷ niệm này gần nhà mình nờ. Chỉ biết có vậy.

    Trả lờiXóa
  6. Cũng nhờ cái se lạnh đầu đông này mừ em có thêm bài thơ nữa đọc nà :)

    Trả lờiXóa
  7. Bài thơ thật hay quá chị
    đọc thật nên thơ, cảm giác nhẹ nhàng
    có giọng, ngâm bài này chắc nghe cũng hay lắm đó chị

    Nếu vậy thì ngày xưa cũng đã để quên chút con tim
    nơi nào đó phải hông nè chị? (-:

    Trả lờiXóa
  8. ĐL thật đẹp qua những vần thơ của Trúc, chắc là nơi ghi dấu nhiều kỷ niệm?

    Trả lờiXóa