Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2010

Hoa Cườm Thảo

Năm chị vào lớp 12 , trường bắt đầu tuyển nam sinh vào lớp 10 . Thế là không còn trường Nữ trung học như bao nhiêu năm qua nữa ... Các bà chị lớp 11 , 12 nhìn mấy ông em lớp 10 bở ngở vào trường với sự lạ lùng và thích thú . Tuy chỉ xem chúng là đàn em nhưng hình như các chị cũng đâm ra điệu đàng , làm dáng và cách ăn nói cũng nhỏ nhẹ , ý tứ hơn .
Buổi sáng , chị thường đi bộ đến trường . Chị thích nhìn mọi người trên đường đi với bao dáng vẽ ; người tất bật , kẻ từ tốn , khoan thai..., mặc kệ dòng xe  xuôi ngược .
_ Chị lên xe đi , em chở chị đến trường luôn !
À , cậu nhóc chung tiểu đội Trật tự Học Đường đây mà ! Chị thích thú lên xe mà vẫn chưa hết ngạc nhiên ! Nhóc tên Khoa , khá đẹp trai dù hơi đen và cao hơn bà chị này cả cái đầu . Rồi sáng hôm sau , hôm sau nữa .... , Khoa luôn dừng xe khi thấy chị đi trên đường .
_ Chị đừng đi trước nữa , cứ đứng chờ em ở cây cườm thảo , em sẽ đón chị mà !
_ Cây cườm thảo nào ?
_ Ở đầu ngõ nhà chị đó !
_ À , cây điệp vàng !
Khoa cười :
_ Mẹ em gọi thế , em thích tên đó nên cũng gọi .
Cây hoa cườm thảo đầu ngõ nhà chị thật to , cao . Chẳng biết nó đứng đấy từ bao giờ , rụng hoa vàng khắp mặt đất như trải thảm . Ngày bé , chị và nhỏ bạn thân cùng xóm hay gọi nó là cây công chúa , vì nghĩ đến mái tóc nàng công chúa gắn đầy hoa trong các tuồng cải lương trên ti vi . Bây giờ , chị gọi là hoa Cườm Thảo như Khoa , cái tên thật hay , thật đẹp .
Thế là từng vòng xe buổi sáng đến trường , buổi trưa về nhà , từng chiều thứ tư cùng trực trường với nhau ... , chị và Khoa thân nhau như chị em ruột . Chị quen gần hết các bạn trong lớp Khoa , làm một bà chị thật vui tính và dễ gần . Cây hoa cườm thảo vẫn xòe bóng mát cho mỗi lần chúng ta đứng đợi nhau ...
Rồi niên học cũng chấm dứt , rồi chị cũng phải ra trường , kết thúc một thời áo trắng . Không còn những ngày được Khoa đưa đón , chị thật buồn khi nghĩ  Khoa sẽ quên chị mất! Nhưng rồi thỉnh thoảng Khoa vẫn đến nhà chị , khi đi với vài đứa bạn , lúc chỉ một mình . Chị thật vui nghe Khoa kể chuyện trường , lớp , thầy cô ...
_ Lần nào vào đây em cũng nhìn cây hoa cườm thảo , hình như nó già lắm rồi chị ạ !
Còn chị thật vô tâm mỗi ngày ra vào chẳng chút để ý như Khoa ! Có phải tại vì nó đã quá quen thuộc làm cho người ta chẳng hề bận tâm nhìn ngắm ???
_ Năm nay thi tốt nghiệp xong em sẽ đi làm , không thi Đại Học đâu !
_ Sao vậy ?
_ Em không giỏi như chị đâu , thi cũng rớt !
Nhìn Khoa cười , chị cứ nghĩ Khoa đang đùa . Rồi cứ tíu tít , bận rộn ... làm chị quên khuấy cậu em lâu quá không thấy đến nhà chơi . Và Khoa lại đến với cành hoa cườm thảo vàng tươi .
_ Người ta đang tỉa cành , chặt nhánh nó đó . Em thấy tiếc nên hái một nhánh cho chị chưng trên bàn học .
_ Con trai mà lại thích hoa , ngộ thật !
Chị đâu biết rằng đó là lần cuối chị được gặp Khoa . Mà Khoa sao cũng chẳng nói gì với chị ??? Khi chợt nhớ Khoa , chị mới biết mình quá đổi vô tâm ! Nhà Khoa ở đâu , chị vẫn chưa lần đến ! Bạn bè chung lớp Khoa giờ cũng ra trường , làm sao tìm để hỏi về em ??? Chị thật giận mình , giận lây cả Khoa ... , sao không đến chơi nhà chị như lúc trước ??? Bao nhiêu lần chị đi qua đi lại trên con đường nhà Khoa mà không biết mình sẽ dừng lại ở nhà nào để hỏi ...
Và rồi chị cũng tìm được Khoa , vẫn là Khoa với nụ cười thật tươi nhưng chỉ còn trong di ảnh . Những năm tháng ấy chiến trường Tây Nam thật khốc liệt , em đã ra đi và không có dịp trở về .
Ai người khóc cho em

Người thân xa xôi quá

Ai vuốt mặt ru em

Ngủ yên miền đất lạ

Mai về lại quê hương

Quên tháng ngày gian khổ

Người đi chưa trọn đường

Đã nằm im dưới mộ

Xin dành lại cho em


Cây đàn guitar cũ

Những nốt nhạc êm đềm

Và chút tình ấp ủ ...

Post lại một entry cũ , một trong những entry đầu khi vừa đang tập tễnh làm quen với blog ở Yahoo360, chưa biết phải viết những gì trên blog.  Ngày  vào trường cũ họp phụ huynh cho con trai , đi loanh quanh tìm lại chút dấu vết nào xưa cũ còn lưu lại ."Ngôi trường lá trúc" bây giờ không còn một bụi trúc nào; nhưng lại có hai cây cườm thảo thật to , nở hoa vàng rực rỡ ! Thế là lại nhớ Khoa , thế là blog mới có thêm một bài viết đong đầy kỷ niệm ..., thế là biết blog cũng là nơi mình có thể viết lại những gì mình chưa thể kể với ai ...
Và thế là câu blast " Kỷ niệm không là gì , nếu lòng ta chối bỏ. Kỷ niệm là tất cả, khi lòng ta khắc ghi" vẫn treo mãi trước cửa nhà , vấn vương chưa muốn xóa !
Ừ, chỉ là chút kỷ niệm ... , cứ bay về mỗi lúc bâng khuâng ...
( Ảnh hoa Cườm Thảo của Trang vừa tặng , cám ơn bạn hiền !!!)

23 nhận xét:

  1. Cảm động quá Trúc ơi. Thì ra cây cườm thảo là cây điệp vàng, thỉnh thỏang vẫn thấy mọc ở cổng trường, rất thân thương với tuổi học trò.
    Một khỏanh khắc đáng nhớ, một kỷ niệm dấu yêu thật đẹp thời học sinh mãi mãi chẳng khi nào quên.
    Xin cùng nhớ với Trúc , về người bạn tên Khoa ngày ấy.

    Trả lờiXóa
  2. Dạ , có bạn lại bảo cây đó không phải điệp vàng , chỉ giống thôi ; đó là cây lim xẹt ; nghe ngộ quá há chị ! Cám ơn chị đã chia sẻ với em !

    Trả lờiXóa
  3. Oh, chị viết cảm động và sâu sắc lắm chị ơi!

    Trả lờiXóa
  4. kỷ niệm đong đầy há Trúc .... D. cũng nhớ hồi học VTT đối diện sở thú , bên cạnh trường nữ TV ... thế mà chẵng có cô nào chờ để D. chở về 1 đọan ...hay lúc ấy còn nhí quá ( cũng lớp 11 rồi chứ bộ ..)

    Trả lờiXóa
  5. Hoa Cườm Thảo hay gắn liền với những kỉ niệm, UV cũng có bài thơ về loại hoa này, xin hưởng ứng ở đây .

    Hoa Cườm Thảo

    Không thấy cánh hoa

    Không thấy chùm hoa

    Chỉ thấy đâu đây chói chang màu Cườm Thảo

    Màu hoa đau đáu

    Rạo rực tràn về nỗi nhớ không tên….



    Con đường này, lâu lắm ta quên

    Sáng nay gặp ngập đầy hương thơm cũ

    Nhẹ…

    Nhẹ lắm, như tình thầm mới nụ !

    Êm…

    Êm ru, như một giấc mơ nào !


    Thời gian phai dẫu trùng điệp nỗi đau

    Hoa vẫn thế !

    Điềm nhiên rơi bên cỏ …

    Ai tần ngần đứng đó…

    Có giọt nào hoa của tuổi xưa không?

    Trả lờiXóa
  6. Hoa Cườm Thảo vẫn một màu như thế
    Tôi bây giờ cứ nhớ mãi ngày xưa.

    Trả lờiXóa
  7. Mới nhìn em cũng nghĩ đó là hoa điệp vàng…
    Trường cấp 2 của em cũng có 1 cây điệp vàng (già như một cây cổ thụ) nằm ở cuối sân trường, ngay chỗ em ngồi nhìn ra cửa sổ. Thế là những chiều trời trong vắt, xanh thăm thẳm, hoa điệp vàng ruc ro~ và cả những cái nụ nâu nâu đẹp lắm chị à…
    Entry này em đã đọc rồi, từ 360 lận…Thú thật hầu hết những entry chi viết đều khiến em rất xúc động, hệt như có người đọc được hết cảm xúc của riêng em mà viết ra ấy…
    P/S: 4 câu thơ về kỉ niệm cũng là 4 câu thơ người bạn thân em đã tặng lúc em rời khỏi quê hương đó…

    Trả lờiXóa
  8. Bài thơ hay quá ! Đọc mà sao cứ thấy rưng rưng ... , cứ thấy lại cả trời tuổi nhỏ của mình trong đó ! Cám ơn Văn nhiều , cô bạn dễ thương của tôi ơi !

    Trả lờiXóa
  9. Chắc tại lúc ấy cứ muốn hát mãi câu" Em tan trường về , anh theo Ngọ về ...,chân anh nặng nề, hồn anh nức nở, mai vào lớp học , anh còn ngẩn ngơ , ngẩn ngơ ..." nên hổng dám xin chở người ta chứ gì ??? hihi

    Trả lờiXóa
  10. nhớ ai vậy ta ? "se" đi cậu nhỏ !!!! ( mê rock thế mà vẫn thuộc nhiều thơ thế , giỏi !)

    Trả lờiXóa
  11. Chị viết bài này trên 360 lúc mới làm blog , chỉ mới có vài người bạn ; em đã đọc rồi à , ngộ quá há ! Vậy mà mãi đến giờ mới làm quen , chị vô tình quá há ! Xin lỗi em gái nha !!!

    Trả lờiXóa
  12. Câu này là ngẫu hứng khi đọc bài viết của chị đó chứ. Nhân vật "tôi" cũng là chị luôn :D

    Trả lờiXóa
  13. Ko phai tai chi vo tinh dau, tai em co thoi quen la dzo nha nguoi ta doc entry roi ve nha meh viet reply chu ko co cm truc tiep...cho nen chi lam sao biet em duoc :D

    Trả lờiXóa
  14. Giờ em mới biết đến loài hoa này chị ạ. Cám ơn chị nhiều lắm về bài thơ...giờ em mới hiểu sao nhà chị hay để câu "kỷ niệm...khắc ghi.."...

    Trả lờiXóa
  15. vậy là khen lại nha , em làm thơ hay quá , thật là tình cảm ! Mê rock nhưng lại thật đằm thắm với thơ !!!

    Trả lờiXóa
  16. vậy chị của em có "sến"lắm không ????

    Trả lờiXóa
  17. như thế cũng là vô tình rồi ; không sang thăm nhà em , không đọc được những cảm nhận của em lúc ấy , tiếc thật !

    Trả lờiXóa
  18. Đường vào trường mình ngày trướccũng nhiều cây điệp vàng ( mà sau này mình cũng mới biết tên văn của nó là Cườm Thảo) . Mùa chuyển gió, sáng sớm tinh mơ đến trường, bụi điệp bay như mưa. Mình gọi đó là Mưa điệp...
    tiếc là ngày ấy nghịch phá quá, cứ làu bàu rủa điệp rơi dày làm tụi mình làm vệ sinh trực nhật mệt muốn chết... chứ chưa thấy nó đẹp...hình như con người ta mất đi cái gì mới thấy tiếc và biết nó đẹp há Bạn?

    Trả lờiXóa
  19. Bạn của mình ngày xưa cũng lãng mạn ghê nhỉ ! Mưa điệp , nghe hay thật !

    Trả lờiXóa
  20. Em mê phượng lắm..hôm nào tặng em bài thơ về phượng nhá!

    Trả lờiXóa
  21. Hoa cườm thảo vàng cổng nhà ai.
    Cho anh đến đó một thời ngẫn ngơ...
    (Tặng em gái.)

    Trả lờiXóa
  22. Cườm thảo vàng dễ trồng và rất nhiều hoa, nhưng có đặc điểm là rất nhiều sâu, và hoa rụng thì đầy sân đó chị.hihi.....em bận quá hôm nay mới sang thăm chị được nè. Chúc chị luôn có một mái ấm gia đình, và hạnh phúc mỹ mãn chị nhe.

    Trả lờiXóa
  23. Kỷ niệm đẹp và đáng nhớ quá... Tình cơ 2trên đường đi tìm hoa cườm thảo... và bắt gặp!
    BL được quay về ngày nào một thuở học trò vụng dại...

    Trả lờiXóa