Thứ Ba, 8 tháng 6, 2010

Nhớ Nội...

Tối qua hơi khó ngủ, chỉ tại vở cải lương San Hậu trên tivi. Lâu lắm rồi không xem lại cải lương.  Mấy bộ phim Hàn dài tập, mấy bộ phim Mỹ hấp dẫn trên HBO, cinemax, ... cứ làm mình mất cả các buổi tối dán mắt vào màn hình. Tối qua, bộ phim Hàn vẫn xem hàng ngày đã hết giờ, phim Mỹ  chẳng có gì hấp dẫn, anh xã lại chưa về nên chưa "yên tâm nhắm mắt"; cái remote cứ được bấm lên, bấm xuống ; chuyển kênh liên tục và... cái tuồng cải lương xưa ơi là xưa này lại làm mình mất ngủ !

Chỉ là một vở tuồng cổ lấy tích tận bên Tàu, tích tuồng thì cũng đã thuộc làu, có gì mới đâu mà phải làm mình trăn trở! Chỉ tại mình nhớ Nội thôi! Tự dưng xem cái ông Tạ Ôn Đình mặt rằn ri thấy ớn, dũng mãnh, tài giỏi là thế ; cái ông Tạ Thiên Lăng gian hùng là thế , dám mưu sự giết vua đoạt ngai vàng, vậy mà cứ khóc hu hu vì bị chị la mắng; mình lại nhớ Nội cười thật to và nói: " Vậy mới hay! Cắt dây bầu, dây bí; có ai cắt dây chị, dây em!"

Khi Ngoại từ Nha Trang vào Sài Gòn sống, nhà Ngoại cũng gần nên từ lúc đó cái tủ sách của Ông Ngoại làm mình mê mẩn. Và thế là tối tối, những quyển truyện Tàu mỏng mỏng được mình đem qua nhà đọc cho Nội nghe. Bà Nội mắt đã lòa, nằm võng lắc lư nghe cháu gái đọc truyện thật thích thú. Thỉnh thoảng cũng có thêm Bà Năm, Bà Bảy,... cũng đến nghe truyện. Các Bà cùng têm trầu nhai bỏm bẻm, cùng bình phẩm những câu chuyện từ tận đời Đường, đời Tống,... tít tận bên Tàu! Nào Vạn Huê Lầu, nào San Hậu, rồi Địch ThanhThoại Ba Công Chúa, Tiết Nhơn Quý khi chinh Đông khi lại chinh Tây...

Con bé lúc đó đọc say sưa và cũng mê luôn các câu chuyện cổ, mê luôn cái mùi trầu cay cay của Nội. Mấy Bà thì cứ têm trầu xong là ăn ngay, còn Nội không còn răng nên phải ngoáy trầu cho nát mới ăn được. Con bé kiêm luôn cái việc ngoáy trầu thích thú đó, cứ nghịch ngơm với Ông bình vôi và con dau cau sắc lẻm để bị đứt tay không ít lần! Tuổi nhỏ lúc đó sao mà đơn giản, chỉ quẩn quanh với những cuốn sách và cái ô trầu!

Rồi tivi cũng bắt đầu thịnh hành, tối tối Nội được xem những vở cải lương thay cho những cuốn sách cháu Nội đọc.   Cháu cũng bắt đầu mê phim, mê kịch mà không qua nhà Nội thường xuyên. Cháu cũng đã lớn để không còn mê cái ngoáy trầu của Nội, chỉ qua ôm Nội mỗi lúc bị Má la, để được Nội dỗ dành như lúc còn con nít!

Rồi cháu nội đi lấy chồng. Nội vẫn hay bỏm bẻm nhai trầu khen thằng cháu rễ hiền, ngoan. Cái mảnh sân Nội trồng vài cây cau, dăm dây trầu được Nội chia ra cho cháu cất nhà. Bao nhiêu là cháu Nội, sao Nội thương đứa cháu gái chưa chăm sóc cho Nội được ngày nào vậy, Nội ơi??? Ngôi nhà nhỏ- tổ ấm của riêng mình- được xây lên đơn sơ, giản dị; Nội bảo: " an cư thì mới lạc nghiệp mà con, từ từ vun đắp thêm lên!". Nội rờ rẫm từng cái vách tường, từng cái ngạch cửa; lầm bầm chê "thằng thợ tô tường ẩu quá nè, rờ nhám xàm!" làm ai cũng bật cười; "sáng mắt như mình mà nhìn không ra để Nội mù mà biết được!".

Sắp đến ngày giỗ Nội rồi, con lại nhớ cái mùi cay cay từ ô trầu của Nội; cái mùi con quá thân quen mỗi khi ôm Nội mà nhõng nhẽo, mà vòi vĩnh... Con nhớ những câu hát ru con học được từ Nội, nhớ giọng hát ru sao mà da diết... Nhớ Nội quá, Nội của con ơi...

( Xin những chiếc lá từ nhà Bạn Trangluong, cám ơn Bạn xinh đẹp nhiều!)

21 nhận xét:

  1. Cải lương thì em chỉ coi đúng 1 vở là "Bao Công xử án Quách Hòe". Thích nhất đoạn Bao Công chui vô lò gạch gặp bà Lý Thần Phi.
    Mà em hong có nhớ ông bà nội gì hết chị ơi. Vì từ nhỏ đã không có tiếp xúc nhiều. Nhà nội với em xa cách lắm.

    Trả lờiXóa
  2. Tích đó là truyện Vạn Huê Lầu chị kể đó, chị cũng thích xem vở cải lương hồ quãng này lắm! Mỗi người đều có những kỷ niệm ấp ủ cho riêng mình mà, em há!

    Trả lờiXóa
  3. Chuyện chị thật dễ thương ghê, kỷ niệm của chị thật đẹp!

    Hình những chiếc lá đẹp quá chị! (-:
    Vậy mốt chị có ... nhai trầu không?

    Trả lờiXóa
  4. Dĩ vãng lúc nào cung là hồi ức đep chị hén...Em không có thân với ông bà, vì có lẽ em không sống gần.
    Em sợ coi cải lương, vì em thấy rất buồn và đau ở mỡi vỡ kịch....thì sẽ khóc nhè...hehehe

    Trả lờiXóa
  5. Bây giờ mà kiếm lá trầu để nhai cũng hơi bị khó à nha! Vườn trầu Bà Điểm bị dọn sạch rồi còn đâu!

    Trả lờiXóa
  6. Đôi khi khóc cũng là một cách giải tỏa cảm xúc mà, có cảm được cái buồn từ các vở tuồng trên sân khấu, mới thấm được nổi đau giăng mắc quanh ta... KHóc được là tốt đó, cứ... thoải mái khóc đi nha!

    Trả lờiXóa
  7. Gia đình là số Một mà, Tuột há!!!

    Trả lờiXóa
  8. Ôi, hai hôm trước em cũng nhớ nội và có entry nè chị. hihi...
    Ký ức về ngày thơ bên gia đình có ông bà thương iu lúc nào cũng đẹp, êm đềm chị hén.
    Em và Nội thì ngày xưa hay đi coi gánh hát rong. hay lắm đó chị. Nội mang nilong trải ra khi em buồn ngủ và hát xong cõng em về.
    Cả nhà chị ai cũng thích xem tivi chị hén. Ngày sau giải phóng có chiếc tivi trắng đen là sang, giành nhau coi đủ thứ chương trình, mà em nhớ lúc đó cải lương nhiều nhất à. Lúc đó em mê cải lương đoàn 284 có Lệ Thủy, và kịch của cô Kim Cương.
    Cũng có nhiều vở cải lương nó như cuộc sống đời thường chị hén. Em coi thấy người ta khổ khóc ngay à... nên kg dám coi.
    Em có xem San Hậu do Thanh Sang đóng với Bạch Tuyết thì phải, lâu rùi em kg nhớ chị ui.

    Trả lờiXóa
  9. Thanh Sang với Bạch Tuyết thì chắc không phải tuồng San Hậu rồi, Moon à. Thường thì những tích tuồng này do đoàn cải lương hồ quảng đóng hay hơn vì vũ đạo họ rất đẹp. Chị cũng hay khóc khi xem, cứ bị chọc quê miết thôi!

    Trả lờiXóa
  10. Ah, em coi cải lương đó chị, chứ Hồ Quảng vẽ mặt ghê em sợ lắm, vả lại em kg thích ứ ứ ư ư... hihi... Nhưng nội em lại mê vì vũ đạo.

    Trả lờiXóa
  11. Em cũng nhớ nội giống chị áh. Nhưng mà phim tàu là bó tay..hihi

    Trả lờiXóa
  12. Phim Tàu, tuồng Tàu, tích Tàu... cái gì cũng có cái hay riêng, miễn đừng nhiều quá đâm ra... bội thực thôi!

    Trả lờiXóa
  13. Ui, hồi xưa mê chơi lắm, nhưng em cũng là chuyên gia ngóay trầu nè Chị. Sắp mùng 5 tháng 5 rồi, em còn nhớ bà nội sáng sớm bắt tụi em vén bụng, lấy vôi ăn trầu vẽ cho mỗi đứa một vòng quanh rún, ăn một bát rượu nếp rồi mới đi ăn sáng...có lẽ vì vậy sau này, em ...nhậu...có nét lắm Chị...Hạnh phúc là khi mình chưa kịp lớn thì có ông bà kề bên hén Chị? em đọc đâu đó người ta nói rằng, đứa trẻ nào có vòng tay âu yếm của ông bà và thường xuyên được hôn hít, âu yếm, sẽ có cái tâm lành...

    Trả lờiXóa
  14. hèn gì mà mình lành quá hóa... ngu luôn vậy đó!!!!

    Trả lờiXóa
  15. Biết chị nhớ nhung dzâỵ chắc tối nay Nội sẽ dià thăm cho chị đỡ nhớ đó
    :D

    Trả lờiXóa
  16. Têm một món trâù dâng Nội ngày giỗ nghen chị!
    :)

    Trả lờiXóa
  17. nhỏ này hiền hiền thế mà ÁC kinh hồn luôn!!!!

    Trả lờiXóa
  18. Chắc chị cũng phải nhanh nhanh làm Bà Nội, để được nhớ như Nội của em quá....
    Chắc Hương hồn Nội cũng đang hướng về cháu nhiều lắm đó.

    Trả lờiXóa
  19. Bà Nội này chắc không ăn trầu cho cháu có thêm trò vui là ngoáy trầu cho Nội há! hihi

    Trả lờiXóa
  20. Bà Nội này chắc không ăn trầu cho cháu có thêm trò vui là ngoáy trầu cho Nội há! hihi

    Trả lờiXóa