Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2010

Hoang hoải...

Thật ra thì từ trước đến giờ mình chưa lần nào dùng từ này; chỉ vì không thật hiểu ý nghĩa của nó... Thi thoảng đôi lần đọc được trong những trang viết của bạn bè, những câu thơ mang nặng tâm sự của ai đó muốn trải lòng... Với mình, "hoang hoải" có thể là một nổi buồn khắc khoải, chênh vênh...

Hôm qua đọc một câu truyện ngắn trên báo, chỉ một câu tả ánh mắt của nhân vật thôi mà sao làm mình cứ nghĩ mãi... "Một đôi mắt hoang, không phải hoang dại mà hoang hoải buồn...". Một đôi mắt của một ngày xưa xa lăng lắc bỗng chốc hiện lên thật rõ, một đôi mắt của cô đơn, day dứt, nặng trĩu tâm tư...

Trên chuyến đò dọc ngày ấy, lần đầu tiên biết đến cái bao la của một dòng sông. Lần đầu tiên tìm về một miền quê lạ, lần đầu tiên biết được quê hương Anh. Cái bỡ ngỡ của con gái Sài Gòn, sợ run khi ngồi trên chiếc đò bé nhỏ, lắc lư trên sóng nước dập dềnh... làm anh chàng lái đò phải cười khì, luôn miệng trấn an!

Lần đầu tiên gặp lại Anh từ lúc Anh bỏ Sài Gòn, lần đầu đau nhói cả lòng khi bắt gặp ánh mắt Anh ngày ấy... Một tai nạn làm Anh mất cả đôi chân, mất cả những ước mơ ấp ủ! Anh bỏ Sài Gòn, bỏ hết bạn bè, bỏ cả một tình yêu chưa nói...

Chỉ một lần ghé thăm
Một đời em vẫn nhớ...
Vàm Cỏ Đông
Nước chảy ngược dòng...
.....

Làm sao em có thể tìm
Con sông Vàm vẫn vô tình chảy ngược
Để lại trong lòng em vết xước
Chẳng thể nào lành..., dù tháng năm trôi...
....
Lần cuối cùng em được nghe lại tiếng đàn của Anh, một đêm trăng thật sáng với chòm Đại Hùng Tinh lấp lánh... Tiếng đàn chơi vơi trên chiếc thuyền nhỏ lắc lư...

Tất cả đã là kỷ niệm..., tất cả đã đi vào ký ức... Chỉ còn những câu thơ em viết về Anh, về chuyến đi ngày ấy... Hôm nay dưng không nhớ lại, để nhớ lắm một đôi mắt buồn, hoang hoải buồn mà em ngày ấy không thể nghĩ ra...

Vẫn mong Anh luôn được bình an và hạnh phúc...

10 nhận xét:

  1. Cùng Chị cầu chúc Anh luôn bình an và hạnh phúc :)

    Trả lờiXóa
  2. Cái gì mà buồn tênh thế này...
    Người ấy sẽ vẫn bình yên với cái mà người ấy đang có, mà có khi chỉ có mình,
    chỉ có một mình, mình buồn vì cái đã mất đi, cái buồn khắc khoải tìm về cái xưa xa lắc ...

    Trả lờiXóa
  3. Cùng cầu chúc cho Anh luôn được bình an và hạnh phúc...

    Trả lờiXóa
  4. Đôi mắt buồn hoang hoải ...
    Tai nạn ...
    dập tắt những ước mơ ...
    vẫn hạnh phúc và bình yên ...

    Trả lờiXóa
  5. Em thì tin có những chuyện gọi là định mệnh, nhất là những chuyện ko ai ngờ khiến những cái trong tầm tay tự dưng bỗng chốc ko còn trong khả năng của mình nữa. Và dần dần em cũng cảm nhận được sự mất mát nhưng đẹp đẽ của những thứ gọi là ko bao giờ có được. Chúc chị luôn mỉm cười thanh thản chị nhé....

    Trả lờiXóa
  6. Làm thơ vui chị ha, thi thoảng bí từ họ lại nghĩ ra từ mới...
    Làm mã (code writer) cũng vui vậy đó, cũng như ba mẹ có thể đặt tên con là tèo mén, em cũng tự tên cho các mã...

    Mong nhà chị có nhiều cam.

    Trả lờiXóa
  7. Một ký ức đẹp nhưng buồn quá. Cuộc đời vốn có nhiều nghiệt ngã đến nhói lòng như vậy em à.
    Chỉ mong rằng bây giờ anh ấy được bình yên và hoà nhập vào cuộc sống.
    Còn em, nhớ một chút thôi nghen, bao nhiêu công việc đang chờ kia kìa.

    Trả lờiXóa
  8. Vàm Cỏ Đông, con sông chảy qua quê hương em Tây Ninh đấy chị à.
    Mong anh ấy được hạnh phúc, bình an, chị nha.
    Còn chị, cũng đừng quá nghĩ về những gì buồn của "định mệnh, số phận" con người nữa nha. hugs

    Trả lờiXóa
  9. Buồn thật buồn một ký ức đẹp...lâu lâu hoang hoải thôi chị nhé.

    Trả lờiXóa
  10. Nỗi buồn dài mênh mang như dòng sông hả chị.

    Trả lờiXóa