Thứ Hai, 13 tháng 7, 2009

Vạt nắng cuối ngày

Chủ nhật . Nó và đám bạn hẹn nhau đi chơi , xả stress sau một kỳ thi mà !

_ Hay là về nhà Nội tao câu cá đi , có bờ sông đẹp lắm ! _ bất giác Nó đề nghị .

Vậy là lên đường . Đoạn đường chỉ hơn ba mươi cây số có nhằm nhò gì với mấy con ngựa sắt và một đám nhóc vừa lớn ! Chỉ khoảng một giờ là cả bọn đã đến nơi , Nội mừng rỡ khi thấy cô cháu gái về thăm cùng bạn bè . Vừa thưa Nội xong là cả đám đã kéo ra bờ sông , Nó vẫn chưa kịp trả lời những câu hỏi của Nội về Ba Mẹ và thằng em đang ở nhà .

Ông Nội chèo xuồng đưa cả bọn ra bè cá giữa sông , chỉ dẫn cách mắc mồi , thả câu ... cho mấy thằng bạn Nó rồi quay vào , để cả bọn được tự do nô đùa với nhau . Gió sông mát rượi , cả bọn bày ra thức ăn đã mua trên đường , vừa ăn vừa canh mấy cái cần đã cắm . Tiếng cười rộn vang trên quãng sông vắng , cá trong bè cứ quẫy mà sao cá ngoài sông mãi vẫn chẳng chịu đớp mồi !

_ Tại tụi bây nói cười lớn quá nên cá sợ mà chạy hết rồi ! _ Có nhỏ nào vừa lên giọng trách .

Hề gì ! Câu chỉ cho vui thôi chứ cá trong bè đã được ông Nội bắt lên đãi mấy nhóc một bữa lẫu cá thật hấp dẫn . Thay mấy lượt mồi đã bị cá rỉa sạch mà vẫn chẳng mắc câu , thằng bạn nhăn nhó :

_ Cá sông này sao khôn quá !!!

Thế là lại cười ! Bao mệt mỏi của kỳ thi như đã để lại thành phố , cả bọn chỉ thấy thật nhẹ nhỏm , thật phấn khích dưới làn gió sông mát rượi và không khí trong lành của vùng quê yên tỉnh .

Chiều rồi , phải thu dọn về thôi ! Ánh nắng chiều vẫn còn lấp lóa trên ngọn cây dừa nhà Nội làm chói mắt Nó . Dáng Bà Nội liêu xiêu , hấp tấp bước ra ; Nó chợt thấy mủi lòng , lâu quá không về hình như Nội già hơn , ốm hơn nhiều quá ! Vậy mà mình thật vô tình , chưa hỏi thăm Nội được lời nào đã tíu tít vui cười cùng đám bạn cả ngày nay... Mấy năm trước , khi còn khỏe ; Nội vẫn còn ngồi xe bus xuống thăm cháu thường xuyên , thế mà mỗi lần Ba rủ về thăm Nội Nó vẫn thường lười biếng mà thoái thác , dù chạy xe máy sướng hơn nhiều lần chen lấn trên chuyến xe bus đông nghịt người kia !

Thưa Nội con về ! Cả bọn ríu rít thưa chào , Nội cười móm mém vui vẻ ! Ánh nắng chiều đã không còn chói mắt , đã không còn trên ngọn cây dừa mà đã nhạt lắm rồi . Nó quay lại vẫy tay chào Nội ; dáng Nội nhỏ bé, liêu xiêu thấp thoáng trong vạt nắng cuối ngày như càng mờ ảo ... 

Tự dưng sống mũi Nó cay cay ...

9 nhận xét:

  1. Tự dưng sống mũi em cũng cay cay...

    Trả lờiXóa
  2. Vùng quê lúc nào cũng yên bình như thế và hình như ai cũng nhớ về một thời ...

    Trả lờiXóa
  3. Có ong bà thương yêu thật hạnh phúc vô cùng

    Trả lờiXóa
  4. hinh minh hoa that y nghia. cuoi ngay la mot su voi va quay ve phai ko em.

    Trả lờiXóa
  5. có phải Nội cũng là một hình ảnh của vạt nắng cuối ngày ??? Thương quá !!!!!

    Trả lờiXóa
  6. Ôi, nhóc nhớ lần đi câu cá, câu ếch, thả trâu, cưỡi ngựa hùi xửa hùi xưa wóa Cô lớn ơi, hehehe

    Trả lờiXóa
  7. Mà nhóc câu cá guộng thôy hà, hỏng có câu cá sông....nên thả là quất, kéo lên thì................tiêu...cái mồi, hìhì :D

    Trả lờiXóa