Kỷ niệm không là gì , nếu lòng ta chối bỏ . Kỷ niệm là tất cả , khi lòng ta khắc ghi .
Thứ Ba, 1 tháng 12, 2009
Bên này - bên kia.
Con đường có tên là Cù Lao , nghe giống giống như một con đường quê nào đó ở tít miền Tây sông nước. Cái tên Cù Lao quê mùa , dân dã nằm cạnh những con đường mang những cái tên mỹ miều , thơm ngát ; đường Hoa Lan , Hoa Đào , Hoa Mai , Hoa Sứ ... Cái tên giữ lại một phần hồn của khu ao rau muống ngày xưa , cái thung lũng đầy cỏ xanh mà chị em tôi chiều chiều cùng mấy nhóc hàng xóm lại đến đó lăn lê , bò toài ra trên cỏ với bao trò chơi con trẻ.
Bây giờ thì chẳng còn chút hình bóng gì của cái ngày xa lăn lắc đó , cả khu ao rau muống đã bị giải tỏa cho những khu nhà mới , những biệt thự kín cổng cao tường mà mỗi lần đi qua ai cũng tấm tắc khen và mơ ... một ngày nào đó , biết đâu ...
Mỗi sáng sớm , tôi lại đi bộ từ nhà ra cái khu biệt thự đó . Chẳng biết từ lúc nào mà các con đường Hoa đó thành nơi sáng sáng ông già , bà lão và cả trung niên , trai trẻ tụ tập đi bộ vài vòng thể dục buổi sáng . Vừa đi vừa tám nhà này đẹp quá , nhà kia có cái cây hay ghê , hoa này sao mà nở lâu thế ... Thế là sáng sáng , lại đi ngang đường Cù Lao , lại nhìn nhìn , ngó ngó và thấy hay hay , ngồ ngộ ...
Bên này đường là khu nhà cũ , xập xệ với những ngõ hẻm chằng chịt . Thường đi ngang đó lúc 5 giờ sáng nhưng chẳng biết sợ khuya vắng đâu vì nhà nào cũng mở rộng cửa, sáng đèn làm hàng cho kịp buổi chợ sáng . Này là lò bún , bánh canh ; kế bên thơm phưng phức mùi bánh mì nóng giòn ; lại còn có cả những sọt đầy các que kem đủ mùi và màu sắc ...Có cả quán cafe cóc mà sáng lành lạnh đi ngang cứ thơm lừng , cứ muốn ngừng lại mà thưởng thức một chút ấm áp của ly cafe đen chát chát vị cau ...
Bên kia đường thì im ắng với những ngôi nhà cao cao , những biệt thự lạnh lùng . Những con đường mang tên Hoa chỉ lập lòe chút ánh sáng đèn đường với vài ba người đi tập thể dục sớm. Cái Bờ Kè lúc trước rợp cây xanh , mỗi khi tập xong thường hay vào đó nghỉ ngơi , trò chuyện ..., bây giờ thì nham nhở gạch đá vì kế hoạch lấn sông , làm đường ...
Con đường Cù Lao vẫn im lặng nằm dài chia đôi hai cuộc sống thật khác nhau ! Bên này ầm ỉ tiếng người , tiếng nhạc ở một nhà nào đó có đám ma; bên kia lại đóng cửa im ỉm chỉ có cây cờ tang rũ rượi trước nhà ... Bên này với lũ trẻ con hò reo xem cô dâu , chú rễ ; bên kia dài dằng dặc xe hơi bên cạnh chiếc xe hoa bóng lộn ...
Bên này và bên kia ..., bao nhiêu mảnh đời , bao nhiêu cuộc sống ... Sáng sáng , tôi lại đi ngang cái xóm nhỏ luôn sáng đèn với những tấm lưng trần quần quật làm hàng , băng ngang con đường Cù Lao để đi vòng vòng những con đường Hoa , ngắm những ngôi nhà đẹp , buôn chuyện với một ai đó cùng đường , cười thật tươi với những gương mặt quen quen , chỉ gặp vào mỗi sáng mà chẳng biết cả cái tên ...
Một ngày mới lại bắt đầu .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Cái pic hoa quỳnh đẹp quá.
Trả lờiXóaChời , mới đọc tựa đề tưởng Trúc viết về bên này bên kia ( bên ViCi bên QG chứ hihi ...) . Có xã hội là có giai cấp mà ...hic
Trả lờiXóaƯớc gì mình được dẫn đi ăn gì đó nơi này...
Trả lờiXóathích cái hình hoa quỳnh của chị.
Trả lờiXóaChị chụp được hoa Quỳnh đẹp ghia nà...
Trả lờiXóangày xưa đường Nguyễn Huệ là sông đó chị,
Trả lờiXóatrưa trưa trời nóng ra đó lội không à,
giờ họ lấp sông, xây đường, rồi lên mấy tòa
nhà cao tầng luôn heheh...(-:
thôi thôi , hổng dám bàn mấy chuyện đó đâu ...
Trả lờiXóatối tối chỉ có mấy hàng bánh tráng dành cho tuổi teen , chị thấy con gái hay mua về ăn lắm , thích món đó ko ???
Trả lờiXóa@hoasen , conheoluoi, hanh : hoa quỳnh đẹp thật , chị cũng mê tít nó đó nhưng chị ko chụp được đâu , google đó !
Trả lờiXóa@buidoi: ừ , chị cũng nghe kể vậy , thế nên khu vực đó ngày xưa mới có tên là Bến Nghé .
Trả lờiXóaCái gì chứ có ăn là em tới liền. :D
Trả lờiXóaThuong chi em thiet tha qua... hahaha
Trả lờiXóaCù Lao, cái tên chỉ gọi thôi đã thấy nhiều thân thuộc, yên bình!
Trả lờiXóaHình như Cô đang nhắc tới khu Phan Xích Long thì phải, Bjm hay chạy xe lòng vòng khu đó, nhưng cái con đường mang tên Cù Lao mà cô nhắc ở đây thì chưa qua lần nào.
Khu này so với thời Bjm mới zô SG thì nay đã thay đổi nhiều lắm! Chạy trên Phan Xích Long, nhìn những ngôi nhà khang trang mà ao ước...Nhưng biết đến bao giờ, cũng có khi là không bao giờ...
Cuộc sống muôn màu, luôn tồn tại những mảng đối lập, có khi chỉ là bên kia-bên này, nhưng khoảng cách về cuộc sống, về văn hóa thì hãy còn xa lắm...
----------------------
Ngày đó chị có thường ra tắm sông không? (-: hihih
Trả lờiXóachính xác , nó đó !
Trả lờiXóa