Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

Ngõ vàng quỳ

Ngày cuối cùng của năm ... Vừa trở về nhà ban trưa , mệt mỏi , ê ẩm ... sau chuyến đi "bụi" cùng ông xã ngày hôm qua . Một năm êm ả , lặng lờ , cũng cần chút gì ồn ào cho nó bớt nhạt chứ ! Thế là đi !

Bao nhiêu lần lên Đà Lạt , tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn chưa lần được thấy dã quỳ . Có lẽ không phải mùa nên hoa chưa nở , thế là Đà Lạt vẫn còn nợ một ước mơ và vẫn cứ mong có dịp lên thành phố hoa ấy để lại kiếm tìm cái ước mơ cỏn con chưa thỏa !

Thế nhưng hôm nay lại no mắt với dã quỳ hoang dại . Xe qua Dak- nông là đã thấy vàng rực những mặt trời con con , nối nhau chạy dài suốt dọc đường đi. Dưng không nhớ lại một câu thơ ngày cũ , lâu lắm rồi :

Con phố chen chân một lần
Trở về dấu mặt ngàn năm
Em trả cho người
Người trả cho em
Một mùa thu thật vàng
Vàng đẫm nhớ nhung
Vàng ngập đôi tay
Vàng ửng đôi mắt
Cuống quýt đôi chân ...

Ôi cái màu vàng dã quỳ đã làm mình mê mẩn , đắm say ... Không chỉ dã quỳ vàng , một bữa tiệc màu sắc cứ như mở ra bao điều lạ lẫm . Có lạ đâu những trạng nguyên, dâm bụt  đỏ tươi ; hoa giấy tím hồng rực rỡ, thông xanh ngút ngàn tươi non nõn ...; thế mà nhìn ở đây sao thấy đẹp hơn nhiều . Có lẽ không khí lạnh của vùng cao làm hoa như tươi đẹp hơn lên !

Chưa lần đến Buôn Mê Thuột , chỉ nghe nói về một thành phố "buồn muôn thưở" của ngày xưa... Thành phố đón chào mình trong cái lạnh của buổi bình minh, thật tinh khiết chứ không ồn ào , bụi bặm như Sài Gòn . Chẳng thấy chút gì gọi là "buồn muôn thưở" nữa rồi ; đường phố không đông đúc nhưng vẫn tấp nập người , xe ..., các cửa hàng nối dài và hoa ... thì dài trên mọi lối đi ...

Chợt thấy quán cafe " Ngõ vàng quỳ" , lạ lạ , thích thích với cái tên nên chọn làm chỗ nghỉ chân , và cũng muốn thưởng thức một "ly cafe Ban Mê " trên thành phố Ban Mê . Hơi chút thất vọng vì ... cũng là cafe Trung Nguyên như bao lần được uống ở Sài Gòn .

Chỉ lưu lại hai giờ đồng hồ nên cũng chỉ kịp loanh quanh trên vài con phố . Chưa biết được hơi thở của thành phố Buôn Mê Thuột ra sao , chỉ cảm nhận cái lạnh se se ; chưa lạnh bằng một lần dạo chơi Đà Lạt dưới mưa phùn một ngày xưa cũ...
Quay về thôi ! Sài Gòn và hai nhóc đang mong ...

P/S: Chỉ viết những cảm nhận nhẹ nhàng nhưng thật sự ... chuyến đi thật kinh khủng ! Đường xá quá xấu , xe dằn xóc phát kinh nhưng ... trạm thu phí vẫn mọc dài dài thu tiền cho "con đường đau khổ" đó ! Ê ẩm toàn thân !!! Hix !

9 nhận xét:

  1. hoa Dã quỳ = hoa hướng dương phải không Trúc
    cảm nhận nhất là đoạn ; P/S thôi , nghe nói có máy bay từ SG ra Đà lạt mà ...

    Trả lờiXóa
  2. Dã Quỳ không phải hướng dương Dũng ơi ! Đó là loài hoa dại thường mọc ở vùng cao , lạnh ! T đâu có đi ĐL , theo xe chở hàng nên ...cũng hơi vất vả xíu mà !

    Trả lờiXóa
  3. Tặng chị Trúc... năm mới vui chị nhé!

    Trả lờiXóa
  4. cám ơn đóa dã quỳ bé Công tặng nha !!!!

    Trả lờiXóa
  5. Lãng mạn cuối năm chị nhỉ. Luôn có những chuyến đi như thế để góp thành kỷ niệm chị nhé. :)

    Trả lờiXóa
  6. Nghe chị kể đoạn trên em lại mún "tung tăng", nhưng cái p/s làm chựng lại liền. hì hì. "con đường đau khổ", 2 mẹ con em vẫn thường dùng khi đi ngang qua đoạn lô cốt gần nhà. :D

    Trả lờiXóa
  7. cai hinh do la hoa da~ quy` sao chi?!?! Sao no nhin giong hoa chuon chuon hay sao nhai qua dzay? Em chua duoc nhin thay rung hoa da~ quy bao gio ca, nhung no cung la mot giac mo cua em day...hi hi hi

    Trả lờiXóa
  8. Hoa chuồn chuồn thì chị chưa biết , còn sao nhái thì mỏng manh hơn dã quỳ . Chị cũng thích vẻ mỏng manh nhưng sức sống thì rất mạnh mẽ của sao nhái lắm . ( Nhà chĩ trồng sao nhái mà !!! hihi)

    Trả lờiXóa
  9. Nhờ chị em mới biết tên gọi là Hoa dã qùy... hehe

    Năm 2008 em cũng đi DakNông, đường xấu ói muốn chết luôn. 30/4 vừa rồi thì đi Daklak nhưng sợ quá nên đi bằng máy bay... hihi

    Trả lờiXóa