Thứ Hai, 26 tháng 7, 2010

Bạn cũ

Sáng chủ nhật trời bỗng mưa... Nhìn ông trời âm u mà cứ lo ngay ngáy! May là sau cùng cũng hửng lên chút nắng, thế là vội te tái đi chợ ngay. Chả là hôm nay mình có khách đó mà!

Bạn cũ mười mấy năm rồi không gặp, từ lúc mình chấp dứt cái phận cu li, về nhà chăm chồng, nuôi con thì chẳng còn dịp nào gặp lại bạn bè xưa. Một thời con gái với biết bao vui, buồn; biết bao vất vả cùng chúng nó. Một thời kỷ niệm của những mối tình nhẹ nhàng có mà đậm sâu cũng có... Và cả một đám cưới giản dị nhưng ngập tràn tình nghĩa của bạn bè mỗi đứa một tay... cũng từ những người bạn này!

Thế mà lại chẳng thể gặp gỡ thường xuyên, chỉ có vài đứa mỗi năm gọi nhau một lần chúc năm mới nhiều may mắn vào 30 Tết! Có phải mình quá ơ hờ? Có phải mình chỉ còn quanh quẩn với cái gia đình nhỏ này mà quên đi bạn bè xưa cũ? Đôi khi nhớ bạn, nhớ đến nằm mơ cũng thấy mình bị trễ xe ca đưa rước, chạy đến vả cả mồ hôi; mơ thấy những ngày tăng ca cả bọn không nuốt nổi chén chè bồi dưỡng; thức dậy cứ thấy bần thần cả người...

Cám ơn cái điện thoại, nhờ nó mà hôm nay một chị bạn có thể liên lạc với mình và các bạn. Thế là mời ngay các bạn đến nhà để cùng nhớ , cùng nhắc, cùng ngậm ngùi, cùng cười thật to... dù hôm nay tóc đứa nào cũng ngã màu muối nhiều rồi...

Những kỷ niệm sao mà ai cũng nhớ thật lâu, hôm nay khơi lại cứ ngỡ như chỉ vừa xảy ra vài ngày trước! Nào là cả bọn cùng đạp xe lên Biên Hòa về nhà Cường chơi (ông xã đó, cũng từ cuộc đi chơi này mới quen ). Rồi đi Duyên Hải, đi Lái Thiêu...; tất cả chỉ với cái xe đạp cọc cạch mà sao đứa nào cũng thật vui, thật "sung"... Nào là chuyện tình yêu của đứa này, đứa nọ; có đứa nên duyên cũng có đứa phải ngậm ngùi chia tay...  Ôi, nhớ lại sao mà dễ đến thế, nó cứ trôi tuồn tuột ra như ấp ủ, dồn nén quá lâu rồi!

Cũng còn nhiều đứa chưa gặp lại được, thôi thì cùng hứa sẽ tìm và liên lạc sau. Cùng hẹn sẽ có ngày gặp lại với nhiều gương mặt mới . Cũng chẳng biết khi nào vì bạn mình cũng nhiều đứa hãy còn vất vã với mưu sinh hằng ngày. Thôi thì một lần gặp lại cũng đủ vui lắm rồi, đủ cho mình nhớ thêm nhiều tiếng cười rộn rã của ngày hôm nay...

11 nhận xét:

  1. Kỷ niệm xưa của chị thiệt đẹp, thiệt vui quá àh!
    Và những người bạn của chị thiệt dễ thương, nhiều tình nghĩa!

    post hình lên nha chị! (-:

    Trả lờiXóa
  2. Hiiiiiiii Rùi 20,30 năm sau chắc em cũng sẽ như chị lúc này đây, thật nhẹ nhàng mà sâu sắc :D

    Trả lờiXóa
  3. Chi con ky niem, con gap lai ban be vui qua chi hen. Nam em hoc 12 la hai dua ban than di My. Roi ra truong sau do cung di moi dua moi noi het gap lai nhau. Hic. Ngay sau kg biet co may man nhu chi kg? Bua nay chi dang song voi ky niem hen! Chuc luon vui ve nhen chi ui. Hehe.

    Trả lờiXóa
  4. Gặp lại và nhớ bạn bè cũ bao giờ cũng làm cho mình những cảm giác ấm áp hén chị! Ah, bây giờ ít ai còn gọi là Duyên Hải - một cái tên rất dễ thương chị nhỉ?

    Trả lờiXóa
  5. Vậy là bạn "Bạn thâm niên" chứ chị nhỉ...

    Trả lờiXóa
  6. Bây gờ thì bọn mình chỉ mong được vậy thôi. Gặp lại được bạn xưa, hỏi thăm nhau vài câu, nhắc lại kỷ niệm cũ, rồi lại ...đường ai nấy đi.
    Điều còn đọng lại là tình cảm luyến lưu vô bờ, nhớ ơi là nhớ.

    Trả lờiXóa
  7. Mỗi lần gặp Bạn cũ với em là cả một quá khứ ùa về Chị à...
    Giống như rượu lâu năm, Bạn cũ cho ta những ngọt ngào không thể nói hết bằng lời hén Chị!

    Trả lờiXóa
  8. ừ nhỉ, một bình rượu cũ, lâu năm...; sao mà ngây ngất say...

    Trả lờiXóa
  9. Bạn cũ của chị giờ muôn ngả ... làm blog chị cứ hy vọng tìm lại được nhưng vẫn bặt tăm ... Bạn là những hình bóng có thật trong nỗi nhớ mình heng T

    Trả lờiXóa
  10. Dạ em cũng thế đó chị, cứ mong vô tình gặp lại ai đó lang thang trên blog ...; nhưng đến giờ cũng chẳng gặp ai! Em học lớp chuyên Văn ngày xưa đó chị, mà giờ có gặp lại vài đứa ngày Thầy Cô 20-11, nói đến blog tụi nó như ngố vậy, hổng biết văn chương chử nghĩa ngày xưa đâu mất hết rồi...hix!

    Trả lờiXóa
  11. Đôi khi bạn cũ ngồi lại với nhau, không nói gì hết, chỉ uống (^^) cũng đủ vui đó chị.
    Chia sẻ tình cảm này!

    Trả lờiXóa