Thứ Tư, 21 tháng 7, 2010

Chạm... và vỡ...

BƯỚC HỤT

Anh chị sống với nhau đã lâu. Vui có mà buồn cũng không ít. Cuộc sống cứ bằng lặng trôi qua. vất vả qua đi, các con lớn dần... Một ngôi nhà khang trang, đồ đạc mỗi ngày đầy đủ hơn. Anh cũng vắng nhà nhiều hơn.
Một lần lên lầu bước vào phòng ngủ, chị thấy anh đang ngồi đếm tiền, những cọc tiền một trăm ngàn còn mới. Nhìn thấy chị, bất giác anh xoay người khom lưng che gói tiền...
Bước xuống chị mới nhận ra những bậc cầu thang nhà mình cao quá.

KHÓA

Anh buông lời nặng nề. Sững sờ, cô đưa con về nhà ngoại. Anh chỉ gọi điện cho con.
Cô về nhà lấy vài thứ. Mở cửa, cô biết anh vừa đi. Trên bàn, gạt tàn còn vương khói thuốc... Cô bỗng thấy mềm lòng với mùi thuốc là quen thuộc. Dọn dẹp qua loa rồi cô đi.
Mấy ngày nữa, lấy cớ tìm sách cho con, cô lại về, thầm mong sẽ gặp anh dù trái tim vẫn còn đau đớn.
Mở cửa mãi không được. Nhìn lại, ổ khóa đã thay.

BẠN GÁI

Hai đứa cùng tuổi cùng nghề, thân như chị em. Khó khăn trong công việc, nó tin tưởng kể cho bạn nghe. Gặp lúc gia đình bạn đổ vỡ, nó cũng chia sẻ.
Không biết từ lúc nào bạn đã giành những mối làm ăn của nó. Người đàn ông của nó cũng vào tay bạn nốt.
Không một lời oán trách, nó gầy dựng lại chuyện làm ăn. Rồi nó cũng tìm được người đàn ông khác. Mọi việc còn tốt đẹp hơn trước.
Mất một người bạn có khi không phải là điều đáng tiếc.

BẬN

_ Mai em ra, anh có bận gì không?
_ Hay quá, em ra đi. Mình sẽ đi chơi đâu đó.
Anh và em có ngày cuối tuần lang thang thật vui.
                                               
                                                       *****
_ Mấy bữa nữa em ra, anh có rãnh không?
_ Để anh xem... dạo này nhiều việc quá...
Em ra và về, chỉ gặp anh trong chớp nhoáng trong bữa cơm trưa muộn màng.

                                                       *****
_ Anh à, em mới ra...
_ Anh bận quá, tí nữa anh gọi nhé.
Em hiểu, vì đã từng nghe anh trả lời người xưa như thế.

LƯNG

Thời con gái, khi ngồi bên người yêu cô hay ngã đầu vào vai anh đầy tin cậy.
Những năm đầu chung sống, mỗi đêm chồng ôm trong vòng tay, cô úp mặt vào ngực anh âu, yếm.
Bây giờ cô chỉ ước được chồng ôm choàng lưng mình, để cảm thấy mình có một chỗ dựa vững vàng, ấm áp.
Đã lâu rồi cô chỉ thường nhìn thấy cái lưng của chồng, chống chếnh và lạnh lẽo.


Những câu chuyện ngắn, rất ngắn nhặt được trên một tờ báo cuối tuần ( tác giả là Nguyễn thị Hậu). Đọc xong nghe sao mà chua xót, sao mà thấy đâu đó những mảnh đời quen thuộc của chị, của bạn và cả của người dưng... Sao mà thiệt thòi thế, sao mà mong manh thế... những người phụ nữ quanh tôi! Hôn nhân cũng thật dễ vỡ khi chạm nhẹ đến thế sao??? Bỗng thấy thật chênh vênh, hụt hẫng... vào một niềm tin đang ấp ủ!

"Thương tôi thương phận long đong
Yêu tan mong manh, tan nhât nguyệt
Thương tâm ...

16 nhận xét:

  1. Cuộc sống luôn luôn là thiên hình vạn trạng mà. Hehe

    Trả lờiXóa
  2. Những câu chuyện của cuộc sống quanh ta ... buồn một chút... sao thấy mong manh quá đổi

    Trả lờiXóa
  3. Những chuyện thật hay và ý nghĩa! Hơi buồn )-:
    Cuộc đời mà, c'est la vie! (-:

    Trả lờiXóa
  4. Bắt đền chị! Sáng sớm làm em buồn :(

    Trả lờiXóa
  5. Em moi mo mat ra chua 5g la chi lam em suy nghi. Hic...That chua xot, cay dang...
    Nhung cau chuyen ngan nhung la bai hoc sau sac cho phu nu trong cuoc song hien nay do chi ui.

    Trả lờiXóa
  6. Cuộc sống có người cứ thích gom nhiều nỗi buồn lại một chỗ...... Cười lên đi bạn ơi hehehhehe

    Trả lờiXóa
  7. Đọc để thấy sẽ có những mảnh đời như thế!
    Thấy để tự điều chỉnh mình, đôi khi sẽ thấy có tí mình trong đó, đôi khi thấy hình như nó đã trôi qua.
    Nhớ là Đừng ám ảnh để Mul buồn nha...

    Trả lờiXóa
  8. Ko ôm được được đâu chị ơi, lưng thì phải quay lại, tay còn phải đếm tiền. Nào là tiền cơm, nào là tiền học, tiền mua quan tài sau này chết... ;)

    Trả lờiXóa
  9. lâu rồi em cũng ko được những cái cảm giác trên. :)

    Trả lờiXóa
  10. Em nói thiệt với chị là cái title của chị làm em đọc thành ''Hành và mỡ'' (mỡ hành). Mà không phải 1 lần thôi đâu, chiều giờ lộn mấy lần rồi á.

    Trả lờiXóa
  11. Thôi thì có được gì trong tay thì ta ...hưởng lấy vậy. Mai này, nếu có vỡ tan, thì cũng sẵn lòng đón nhận, vì cuộc đời này có gì tồn tại mãi đâu...

    Trả lờiXóa
  12. Mọi cái trong cuộc đời này đều mong manh ...TY cũng thế ! T nhỉ ?

    Trả lờiXóa
  13. Đàn bà con gái quanh quẩn thơ ca suy nghĩ nhiều mệt mỏi thế sự, thật tình ko tốt, tội chị Trúc quá.

    Trả lờiXóa
  14. Trong mọi thứ pha lê dễ vỡ nhất trên đời này, tâm hồn con người ta là một thứ dễ vỡ nhất. "Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tan". Mà cái nguyên nhân làm cho nó vỡ tan ra phần nhiều lại bắt nguồn từ chính những gì "pha lê" đó chứa đựng với tất cả thương yêu và trân trọng... Nghĩ vậy để khi chính mình vỡ ra, cũng có được một an ủi theo kiểu A.Q: ai cũng phải vỡ một lần, mới thấy khi mình vỡ ra rồi thì không còn gì có thể làm mình vỡ ra lần nữa. Mà có vỡ nữa thì chắc các mảnh cũng ít hơn lần đầu... Em cũng đọc được những chuyện này. Đọc và sau đó mỉm-cười-thở-dài "rằng ta chút phận đàn bà"...

    Trả lờiXóa
  15. Thích nhất comment của congtutinhyeu, À, chị Trúc ơi, có phải ca sĩ trong bài hát này là Lê Cát Trọng Lý không chị? Em có đi xem cô ấy một buổi, cũng khá ấn tượng,

    Trả lờiXóa