Sáng.
Tiếng bé con nhà bên học bài ra rã. Bài học thuộc lòng quen thuộc từ lúc hai nhóc còn tiểu học nên mình cũng muốn thuộc theo.
Việt Nam đất nước ta ơi!
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn...
Lại miên man nhớ đến những ngày còn bé, nằm lê la sàn nhà mà gào lên những bài học thuộc lòng mỗi sáng. Nhớ Cô Chuyên, Cô giáo dạy lớp Nhì thật dễ thương với giọng Bắc nhè nhẹ; Cô dạy đọc diễn cảm làm cho những bài học thật sinh động, hấp dẫn hơn. Chắc cũng vì yêu Cô nên năm đó mình đã học thật giỏi, giỏi nhất trong năm lớp tiểu học của cuộc đời. Những bài học thuộc lòng thời đó, thật mộc mạc câu từ, đơn sơ hình ảnh... nhưng sao nó vẫn tồn tại trong cái trí nhớ nhỏ nhoi này lâu đến thế nhỉ?
Bao nhiêu chuyện đến rồi đi trong cuộc đời; bao nhiêu điều, bao nhiêu gương mặt bạn bè nhớ nhớ quên quên... Thế mà khi có dịp mình lại đọc cho con nghe những bài học thuộc lòng lúc nhỏ cứ trơn tuột như vừa mới đọc lại hôm qua.
Kể chuyện Sài Gòn ngày xưa thì có:
Đây Sài Gòn, đây Thủ Đô nước Việt
Trái tim chung của dân tộc anh hùng
Ngày đang lên bao hứa hẹn trẻ trung
Ba năm tuổi mới đi vào lịch sử.
Đường sài Gòn có biết bao dinh thự
Rợp cờ bay, ôi đồ sộ nguy nga!
Để tượng trưng cho quyền lực quốc gia
Góp vôi gạch, đắp xây nền độc lập...
Khi thì vui vui với:
Tôi chỉ là những trẻ em bán báo
Khắp phố phường chân sáo nhảy tung tăng
Cất tiếng rao lanh lãnh phố phường
Tôi đem những áng văn chương mời khách.
Này tạp chí, này tân văn... tôi cắp nách
....
Rồi lại
Ông Phán Tĩnh vốn nhà giàu có
Đồ cao lương, mỹ vị tha hồ
Bữa ăn măng trúc, chả giò
Long tu, vây yến từng tô múc đầy...
Nhưng Ông vẫn mình gầy sức yếu
....
Những bài học thuộc lòng đã dạy lũ học trò nhỏ chúng mình bao nhiêu điều hay, lẽ phải; bao nhiêu tấm gương lịch sử cần phải noi theo... Rất nhẹ nhàng nó đi vào tiềm thức và ở lại đấy, nhắc nhở mình về cách cư xử, giao tiếp trong cuộc sống hằng ngày. Những bài học thuộc lòng của một thời học sinh bé nhỏ, chao ôi là nhớ!!!
Trời mưa em che nón lá
Nắng lên cho hồng đôi má
Nắng lên cho đẹp màu da
Nắng lên tô đẹp đời ta
Đây nón em không vành tả tơi
Nón che bao anh thợ hồ
Ngày hai bữa xây tường đẹp Thành Đô...
Chị lại lan man, lại nhớ ngày xưa á. hihi........
Trả lờiXóaMà em nói thật, mình còn nhớ từng câu, từng chữ bài học thuộc lòng vì nó "ăn sâu" trong tâm trí, chứ tụi nhỏ bi giờ học để trả bài chị ơi.. hic
Moon nói làm chị nhớ cái cụm từ "học để đối phó" mà bây giờ báo chí hay nói ra rã... , haizzzzz, hổng biết nên thương hay trách tụi nhỏ đây!!!!
Trả lờiXóaChị phản động hè
Trả lờiXóaChời, em phục chị quá!
Trả lờiXóaĐúng là chị thuộc nằm lòng luôn mà
Hihihi
Trời mưa em che nón lá
Trả lờiXóaNắng lên cho hồng đôi má
Nắng lên cho đẹp màu da
Nắng lên tô đẹp đời ta
Đây nón em không vành tả tơi
Nón che bao anh thợ hồ
Ngày hai bữa xây tường đẹp Thành Đô...
Trời ...bài này mấy chục năm mà Trúc còn nhớ ...hồi nhỏ D. cũng nghe mấy người cô hát nghêu ngao ...
Hồi chị học thì thiệt là vậy mà!!!! hihi Chắc nhờ nhớ SG là vậy nên dẫu bây giờ có bao nhiêu chuyện bực mình mà vẫn không thể không yêu!!!
Trả lờiXóaThế mới gọi là học thuộc lòng hén! Mi còn cho thêm cả câu "nằm lòng" chắc không bao giờ quên quá!!! hihi
Trả lờiXóaỪ, bài này có thành bài hát giai điệu cũng hay lắm D há! :D
Trả lờiXóaHình như mấy bài này thời em hông có học, em hổng nhớ chút nào hết à :)
Trả lờiXóaHihi, em không thuộc chị ơi
Trả lờiXóaEm đi chơi đây, học chán lắm...
Hồi đi học bài thơ nào về quê hương, bài thơ tình nào hay hay là em thuộc hết á, nhưng văn thì.... ôi thôi hén tệ... hì hì
Trả lờiXóa