Thứ Ba, 12 tháng 5, 2009

chợt lòng như mây bay ...

Hôm qua vừa được quà , bỗng mừng như đứa trẻ được Mẹ mua cho món đồ chơi yêu thích . Chỉ là một tập thơ mỏng , nhưng anh đã làm mình thật cảm động vì tấm lòng của anh . Biết anh đã lâu từ những bài báo trên Tuổi Trẻ , và vài bài thơ ngắn vô tình đọc được nhưng mình vẫn rất ấn tượng về anh . Có lẽ vì cái tên rất lạ , rất hay - Khuê Việt Trường . Và có lẽ cũng vì anh sống ở Nha Trang , miền quê Ngoại mà mình có nhiều kỷ niệm đẹp ... Quen anh cũng từ blog , chỉ là vài trao đổi , vài câu còm vu vơ , thế thôi ... Cám ơn anh về món quà , đọc thơ anh để biết rằng tình yêu không bao giờ già , không bao giờ chết ...

Bàn tay ấy không đeo nhẫn
Đôi khi cũng đã nắm tay người
Những vạch kẻ trên con đường đông xe cộ
Thèm được bàn tay ấy dắt qua ( Giả dụ )

Chỉ là một ước muốn cỏn con nhưng có thể cả đời không có được , sao mà day dứt ...

Cho anh mượn ngày , mượn năm , mượn tháng
Mượn em về để khỏi nhớ mong ( Bài nhân gian thứ nhất )

Anh sẽ trăm năm thử lãng quên người
Mùa mưa tới lá rụng vàng phố nhỏ
Lá chẳng biết ngay từ mùa thu cũ
Đã làm vàng mộng mị đến hôm nay ( Bài nhân gian thứ ba )

Có phải "tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ", để những anh chàng si tình luôn hoài niệm về mối tình xưa?

Anh đã xóa số điện thoại của em
Anh xóa như xóa một file trên máy tính
Nhưng anh quên rằng dù cho xóa đi tất cả
Em cũng đã nằm trong trái tim anh . (Khờ khạo tình)

Hôm nay "chợt lòng như mây bay" với những bài thơ tình của Khuê Việt Trường , với những xúc cảm tưởng đã thui chột từ lâu khi cứ nghĩ không còn thích thơ như lúc trước nữa ... Chỉ muốn viết vài dòng để cám ơn anh , người bạn "cũ" mới quen .

Tôi chào những nụ hôn tinh khôi trong bóng tối
Chào những điêu ngoa nhân danh tình yêu
Tôi chào cơn mưa chiều thành phố
Tôi chào tôi ngu ngơ
.......
Tôi chào nỗi đau tôi như cơn bão
Tôi chào loài người đang học yêu thương . (Chào)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét