Thứ Bảy, 9 tháng 5, 2009

Góc nhà bình yên

Má ơi !!!! Tiếng gọi Mẹ chân chất của người miền Nam nghe thật hiền lành , chất phác . Má là người gốc Huế , về làm dâu miền Nam , trong lòng vẫn canh cánh một ước mơ trở về thăm Huế mà đã 70 năm rồi Má vẫn chưa thực hiện được . Ông Ngoại vào Nha Trang sinh sống , rồi từ Nha Trang Má vào Sài Gòn làm dâu nên vẫn chưa biết Huế đẹp ra sao , Huế buồn nhường nào ! Năm ngoái , con gái đã ra Huế , đã về làng Dạ Lê , huyện Hương Thũy - quê hương ghi trên CMND của Má - mà cứ thấy bùi ngùi , mà trong lòng cứ cảm thấy có tội với Má .
Ngày xưa , Má từ 1 cô tiểu thư về Sài Gòn làm dâu một mình , Ba vẫn ở Nha Trang chỉ về thăm nhà vài lần một năm . Tuổi thơ của tụi con chỉ có Má bên cạnh , vừa là Ba dạy dỗ , vừa là Mẹ chăm sóc ... Rồi giải phóng , Ba đi học tập , lại một mình thân cò dãi nắng dầm sương nuôi cả nhà ... Biết bao khổ nhọc phải không Má ??? Cũng may con Má đều nên người , biết thương yêu nhau , biết hiếu kính cha mẹ . Má bảo " Ơn Trời " , nhưng con nghĩ , đó là nhờ tụi con có Má .
Ngày con vào Đại Học , Má đưa con đến tận trường , tìm thuê nhà trọ , gửi gắm chủ nhà , mua vài vật dụng cần thiết cho con dù lúc đó gia đình vẫn còn rất khó khăn. Con biết Má đã kỳ vọng rất nhiều nơi con dù không nói ra , không muốn con phải chịu áp lực . Chị Hai đã phải nghỉ học, đi làm phụ Má nuôi em , cho các em vẫn được đến trường . Con vào Đại Học như một hy vọng , một niềm tự hào nhỏ nhoi con dành cho Má. Vậy mà con đã không đi trọn con đường học vấn , con quay về nhà với bao hối tiếc , thất vọng , chán chường … Sao khi ấy Má không một lời trách mắng ? Sao Má chẳng giận con đã đánh mất tương lai của chính mình ? Má vẫn dang rộng đôi tay ôm con vào lòng, xoa dịu dần nỗi thất vọng trong con , giúp con bước vào đời sống tự tin hơn , mạnh mẽ hơn … “Không làm thầy thì làm thợ vậy , sống lương thiện là tốt rồi con ạ !”
Rồi chúng con từng đứa đều có mái ấm của riêng mình , từng đứa bước ra khỏi căn nhà yêu thương rợp bóng cây xanh , chất chứa bao kỷ niệm . Má vẫn chưa thể nghỉ ngơi , từng đứa cháu lại lớn lên trong vòng tay của Má. Mỗi lần gặp khó khăn , trắc trở ; Má là người chúng con luôn nghĩ đến đầu tiên , luôn muốn được nằm thật yên bình cạnh Má , được Má vuốt ve , nâng niu mái tóc ; nghe Má kể những chuyện bâng quơ … Vậy mà bao muộn phiền dường như tan biến ; chúng con lại hăm hở đối mặt với những khó khăn trong cuộc sống , lại tất bật , bon chen mà quên mất cả tháng nay hình như mình chưa nghe tiếng Má…
Tháng 6 rồi , tụi con tổ chức được tiệc mừng thọ 70 tuổi cho Má với đầy đủ bà con họ hàng Nội ngoại cháu chắt ... Má đã rất đẹp trong ngày hôm đó , cùng với 7 người con và dâu rễ , cháu nội , ngoại . Hạnh phúc không Má ? Con biết với Má , không gì vui hơn cảnh gia đình sum họp , con cháu yêu thương , giúp đỡ lẫn nhau . Chủ nhật nào Má cũng lọ mọ , “nấu cái gì ngon ngon , để tụi nó về chơi có cái mà ăn !”. Chủ nhật nào Má cũng chờ , cũng nhớ tiếng bi bô của bầy cháu nhỏ . .. Thế đấy , mái nhà xưa không chỉ luôn sống trong ký ức của chúng con vì những kỷ niệm . Mái nhà xưa còn là nơi đầu tiên chúng con luôn muốn quay về , vì nơi ấy luôn có Má của chúng con . Má , mãi mãi vẫn là góc nhà bình yên trong mỗi chúng con .
Con vẫn thầm khấn Trời Phật phù hộ cho Má luôn mạnh khỏe , an khang . Tuổi già vui cùng con cháu , không còn gì phải lo lắng cả !

Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời ,

Cầu cho Cha Mẹ sống đời với con
( ca dao )

Con thật sự yêu Má lắm , Má của con !!!!!!

( hình cả gia đình sum họp trong ngày sinh nhật Má )

P/S : Ham vui nên viết bài này gửi báo Tuổi Trẻ tham dự cuộc thi " Góc nhà bình yên " . Lâu quá rồi mà không được đăng , chắc là đã bị loại . Thôi thì post lên đây tặng Mẹ , để có chút quà cho "Ngày của Mẹ" thêm vui ...







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét