Kỷ niệm không là gì , nếu lòng ta chối bỏ . Kỷ niệm là tất cả , khi lòng ta khắc ghi .
Thứ Năm, 29 tháng 4, 2010
Kiếp sau
"Đây chính là những gì mà một tiểu thuyết cần đạt tới- một cuốn sách tuyệt vời để ta đọc trong những ngày cuối tuần có mưa... một câu chuyện kỳ diệu đã đưa người đọc đi từ nước Mỹ sang Châu Âu rồi ngược lại, đã gìn giữ sự hồi hộp của ta cho tới trang cuối cùng" ( LE TEMPS )".
Chỉ cần đọc những lời giới thiệu này thôi đã đủ rinh ngay quyển tiểu thuyết này về . Ngày cuối tuần không mưa , nắng vẫn nhảy nhót trên mọi nẻo đường ; thôi thì trốn nắng nằm nhà hay là không dứt ra được câu chuyện tình yêu "như Romeo và Juliet của hôm nay" như Paris Match giới thiệu ?
Một con người lần đầu gặp gỡ , một con phố vừa mới đi qua ...; thế nhưng sao thân quen quá ? Cái cảm giác ấy có lẽ ai trong chúng ta cũng đã từng gặp phải . Có từng nghĩ là đã gặp từ kiếp trước ? Nghe sao mà mơ mơ hồ hồ , khó tin thật !
Đi tìm một bức tranh bí ẩn, Jonathan đã gặp Clara. Cả hai nhận ra họ đã gặp nhau ở đâu đó, nhưng ở đâu , khi nào ? Một câu chuyện tình yêu mảnh liệt , không chỉ tồn tại trong một kiếp người mỏng manh mà đã xuyên qua cả cái chết để được tiếp nối đến tận kiếp sau , chứng minh cho sự bất tử của tình cảm con người .Câu chuyện kết thúc, lãng mạn và đau đớn như "mối tình của Romeo và Juliet năm xưa", Jonathan đã chọn cái chết để được ở gần Clara, và để nuôi dưỡng một tình yêu bất tử, điều sẽ khiến họ thuộc về nhau mãi mãi ở kiếp sau."Em có tin rằng người ta yêu nhau tới mức cái chết cũng không xóa được ký ức không? Em có tin rằng tình cảm sẽ tồn tại vĩnh cửu và mang lại sự sống cho con người không? Em có tin rằng thời gian có thể mãi mãi tái hợp những người yêu nhau mãnh liệt đến độ không bao giờ mất nhau? Em có tin điều đó không, Clara?". Câu hỏi của Jonathan có lẽ cũng là câu hỏi của muôn vàn đôi lứa yêu nhau . Nhưng một chuyện tình đẹp và trắc trở như thế này chắc chỉ còn trong tiểu thuyết , khi mà trong xã hội chuyện chia tay lại quá dễ dàng và nhanh chóng khi tình đã vội cạn chỉ sau một thời gian ngắn ngủi bên nhau ( mong là mình không quá bi quan !!!).
Cám ơn Marc Levy đã viết nên một chuyện tình tuyệt vời , với một cốt truyện thật hấp dẫn ; hoà quyện được cả tâm linh , trinh thám và lãng mạn . Một quyển sách không quá dày nên cũng không dễ chán .
Đọc và ngẫm nghĩ , viết những cảm nhận của riêng mình ,thế thôi !
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hìhì, đây là cuốn đầu tiên của Marc Levy mà em đọc.
Trả lờiXóaCó lẽ sẽ đi qua vài con phố quen vào cuối tuần và tìm "kiếp sau" Chỉ vì chị thích câu hỏi này
Trả lờiXóa"Em có tin rằng người ta yêu nhau tới mức cái chết cũng không xóa được ký ức không? Em có tin rằng tình cảm sẽ tồn tại vĩnh cửu và mang lại sự sống cho con người không? Em có tin rằng thời gian có thể mãi mãi tái hợp những người yêu nhau mãnh liệt đến độ không bao giờ mất nhau? Em có tin điều đó không, Clara?".
Giá có ai hỏi mình như thế nhỉ
hì hì , chị cũng lần đầu thôi !
Trả lờiXóadạ, em vừa tin vừa không tin điều đó ạ...hì hì
Trả lờiXóaChắc có người hỏi rồi mà chị chưa chịu trả lời đó thôi , chờ kiếp sau vậy , chị há !
Trả lờiXóaEm cũng mơ mơ hồ hồ , nhưng ... vẫn cứ thích tin hơn cho ... loãng moạn ấy mà ! hihi
Trả lờiXóaChị nhớ đọc quyển này lâu rồi, nhớ là Gió tặng cho chị... chị thì hay cảm động với những chuyện tình đẹp... hih2ihihi..
Trả lờiXóaChị tin vào duyên số.
Trả lờiXóaEm chỉ tin vào kiếp sau nếu nó tốt cho em. hahaha
Trả lờiXóaAh mà chị đọc Biểu tượng thất truyền chưa?
Sao ai cũng nói về tình yêu....
Trả lờiXóaChị đã đọc rồi và chắc hẳn phải hay lắm.
Trả lờiXóaKhông biết em kiếm ở đâu ra đây? (-:
Chị hông bi quan đâu, mà sự thật là thế mà,
làm sao có được những tình yêu ... hẹn đến kiếp sau
còn tái hợp (-: hihih ...
Yêu trọn kiếp này đã là 1 hạnh phúc lớn nhất,
như chính cuộc sống chị hiện tại vậy đó (-:
Chị có nghe về tác phẩm này...nhưng cũng chưa được đọc...Tr kiếm nó ở đâu vậy, chỉ với nhe.
Trả lờiXóaEm chưa đọc, hay là hôm nào chị mua tặng em đi? hihi
Trả lờiXóaTrong những ngày nắng nóng trốn vào nhà sách mình đã đọc cuốn này. Mừng, thấy mình đọc sách khi trên đầu 2 thứ tóc mà vẫn còn chảy nước mắt được Bạn à... Mình mua gởi sang cho bạn mình ,quên mất hắn đang ở cùng xứ với ...Marc Levy, đã đọc nguyên tác. Hắn gọi ngay điện về hỏi : Bà còn tin vào tiểu thuyết à? Mình nói: Tin , nếu không tui nghỉ chơi ông ra ...lâu rồi, hihi!
Trả lờiXóaTừ đó, bạn mình "thề" chỉ đọc Marc Levy. Để mình nhắn hắn vào đọc entry này của Bạn. Hắn sẽ biết, trên đời đâu phải chỉ có mình ...còn ngây thơ! Hihi!
thế thì mình vẫn còn ... ngây thơ dài dài , MM ơi !!!!
Trả lờiXóa