Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2008

những vần thơ cũ ...

Như một thoáng hương buồn qua hơi thở
Một sáng nào nghe lại những âm xưa
Phương trời cũ ấu thơ vàng bụi nhớ
Một khoãng đời như bỗng có sương mưa ...


Rất ngoan hiền thiên đường mùa thu tím
Sẽ nhớ nhung ta bước xuống cuộc đời
Và tất cả đã trở thành kỹ niệm
Của tháng năm đẹp nhất một đời người ...


Ngày hồng xưa mang thật nhiều âm hưởng
Tuổi học trò như một thưở nghỉ chân
Ta vẫn còn trong giấc đời mộng tưởng
Ôi ngỡ ngàng - trăm nỗi nhớ bâng khuâng !!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét